Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 218. Trang Triều Dương nửa đêm treo tường! 2

Chương 218. Trang Triều Dương nửa đêm treo tường! 2Chương 218. Trang Triều Dương nửa đêm treo tường! 2
Trang Triều Dương nửa đêm trèo tường! 2
"Anh nói đi."
"Anh và anh trai em đánh cược không phải là lấy tình cảm ra để đặt cược, bởi vì anh có đầy đủ lòng tin nên mới đánh cược như thế, chứ thật sự không phải là anh không tôn trọng tình cảm của chúng ta."
Trang Triều Dương nói thẳng một hơi, ánh mắt cũng không dám rời khỏi Mạt Mạt.
Mạt Mạt không ngốc, cô đương nhiên biết, Trang Triều Dương gian xảo giống như hồ ly, rõ ràng chính là anh đang lừa gạt anh trai cô, nhưng không ngờ lại bị anh trai cô hãm hại. Tuy rằng trong lòng cô hiểu rõ, nhưng cô cũng không thể vượt qua được rào cản trong lòng mình. Đây là lần đầu tiên trong hai đời cô nói chuyện yêu đương, dùng hết toàn bộ trái tim mình, vậy nên điều mà cô kiêng kị nhất chính là lấy tình cảm ra để đùa giỡn nên cô không thể không giận dỗi được.
Trang Triều Dương thấy Mat Mat không he tỏ vẻ cảm xúc gì, cũng không nói gì, trong lòng thật sự không yên, vội vàng bổ sung: "Anh xin lấy tín ngưỡng quân nhân ra để thề, sẽ không bao giờ có lần sau nữa."
Hàng mi thật dài của Mạt Mạt run rẩy, cắn môi, rất trịnh trọng mở miệng: "Chỉ có lần này, không có lân sau."
Đối với tình cảm, Mạt Mạt chẳng thà thật nghiêm túc, chỉ có như vậy thì đối phương mới biết điểm mau chốt của cô ở đâu, sẽ không động đến chỗ đó. Cô cho rằng, trong giai đoạn đầu yêu đương, có mâu thuẫn lớn đến đâu đến khi nhớ lại đều thấy ngọt ngào. Nhưng đã qua giai đoạn yêu đương rồi mà lại có ý định đụng chạm đến điểm mấu chốt nữa thì chỉ có thể phản tác dụng.
"Sẽ không có lần sau."
Nghe được lời hứa của Trang Triều Dương, lúc này Mạt Mạt mới nở nụ cười, cô tin Trang Triều Dương, chỉ cần Trang Triều Dương hứa hẹn là sẽ không vi phạm. Loại tín nhiệm này cũng giống như cô quen biết Trang Triều Dương đã lâu.
Trang Triều Dương cũng nở nụ cười, Mạt Mạt thật sự không chịu nổi nữa: "Anh về đi, em muốn đi ngủ."
Trang Triều Dương lo lắng về chân Mạt Mạt: "Để anh xem qua một chút, nếu như em bị làm sao thì cả đêm sẽ phải chịu tội đấy."
Khuôn mặt Mạt Mạt đỏ bừng, nếu để cho Trang Triêu Dương xem, không phải là anh động chạm đến thân thể của cô sao?
Trang Triều Dương cũng mới nghĩ đến chuyện này, lúc này không chỉ có tai đỏ lên mà mặt cũng đỏ bừng, đúng lúc này có tia chớp lóe lên, Mạt Mạt nhìn thật, nhịn không được nở nụ cười. Cô phát hiện, Trang Trieu Dương ở trước mặt cô thật sự rất sinh động.
Trang Triều Dương xấu hổ lau mũi: "Cái kia, để anh dạy em cách làm. Cách thứ nhất là rất đơn giản, kéo căng cái chân bị chuột rút, lòng bàn chân hướng xuống dưới, dùng tay bẻ ngón chân cái, kiên trì vài phút, làm vài lần sau sẽ thuyên giảm. Cách thứ hai, đun nước nóng, chườm khăn nóng, hai tay xoa bóp chân đúng cách thì có tác dụng làm giãn gân cốt."
Lúc này đun nước sôi là không được, Mạt Mạt định dùng cách thứ nhất: "Em biết rồi, anh cũng mau trở về đi! Trời sắp mưa rồi."
"Ừ, vậy anh về trước đây."
Lần này Mạt Mạt không đợi Trang Triều Dương trèo tường đi, cô không chịu nổi nữa, duỗi chân chống người đóng cửa sổ, đau quá, cô không giữ được cửa sổ nữa, lại ngã xuống, đau chết mất thôi.
Trang Triều Dương vội vàng nhảy vào, ôm lấy Mạt Mạt đặt lên trên giường: "Em sao rồi, không sao chứ?"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Mạt Mạt trắng bệch: "Không sao cả, một lát nữa là ổn rồi."
Cặp song sinh nghe thấy tiếng động nên cũng tỉnh dậy, nhưng rốt cuộc bọn họ lớn rồi, không tiện vào phòng chị gái, đứng cách tường gọi lên: "Chị ơi, chị bị sao vậy?”
Mạt Mạt sợ hãi che miệng Trang Triều Dương lại, thật lâu sau mới lấy lại được giọng nói của mình: "Không sao cả, chị bị ngã xuống đất, hai đứa đi ngủ đi" "Không sao là được rôi, chị cũng đi ngủ sớm đi."
"Chị biết rồi, hai đứa ngủ đi, ngày mai còn phải đi học nữa”"
"Dạ."
Mạt Mạt dỏng tai lên nghe, vẫn không dám động đậy, chỉ nghe Thanh Nghĩa nói: "Anh, có phải chị gặp ác mộng không? Vừa rồi em nghe được chị ấy nói mớ đấy, cứ lẩm bà lẩm bẩm."
Thanh Nhân: "Anh cũng nghe thấy, có lẽ là tiếng sấm quá lớn nên chị ấy sợ thôi. Được rồi, đi ngủ đi."
"ừỪ"
Trái tìm Mat Mạt nhảy lên đến cổ họng, may mà hai đứa không nghe rõ, lưng cô ướt đẫm, đêm nay thật sự kích thích. Mạt Mạt trừng mắt nhìn thủ phạm, nhịn không được nhéo Trang Triều Dương một cái giải hận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận