Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1124. Phạm Đông đưa cho 2

Chương 1124. Phạm Đông đưa cho 2Chương 1124. Phạm Đông đưa cho 2
Mạt Mạt nhìn ông nội ưỡn ngực, cười không ra tiếng, nguyện vọng cả đời của ông cụ là nhà họ Liên hưng thịnh, bây giờ có thể coi là thành hiện thực rồi.
Triệu Tuệ đi vào trong sân: "Nơi này của em thật đẹp, nhiều hoa như vậy."
Mạt Mạt cười: "Có một ít là giáo sư Lý tặng, có một ít là trồng để đuổi muỗi."
Liên Kiến Thiết đi dạo một vòng, mở rộng tầm mắt, vô cùng yêu thích nhà của cháu gái, Liên Kiến Thiết là người có thể được hưởng phúc rồi, chỗ nào tốt, ông ấy cũng được biết đến.
Liên Kiến Thiết hài lòng với mọi chỗ, chỉ không hài lòng với hoa trồng trong sân, nếu như trông rau thì tốt biết bao nhiêu, nhưng đây là nhà cháu gái, không phải nhà cháu trai, ông ấy có không hài lòng cũng sẽ không mở miệng.
Miêu Tình nói: "Mọi người rửa tay rồi đi ăn cơm đi"
Mạt Mạt: "Con đi nhìn Thất Cân trước đã."
"Đi thôi."
Mạt Mạt vào phòng, Thất Cân đang ngủ, bây giờ thằng bé còn nhỏ, chưa biết bò, Mạt Mạt dám đặt trẻ sơ sinh ở trong xe như thế, đến lúc Thất Cân biết bò rồi, cô cũng không dám nữa.
Mạt Mạt lùi ra khỏi phòng ngủ, quay lại phòng khách. Đô ăn đã lên bàn rôi, ca thay mười món, một nửa là đồ ăn thịt, một nửa là đồ ăn chay, người đã già, càng muốn ăn thanh đạm hơn chút.
Liên Kiến Thiết và bà nội Liên thích nhất là cải ngọt, cả đĩa hai cụ đều ăn hết.
Liên Kiến Thiết ăn no rồi, Mạt Mạt giúp Đại Mỹ thu dọn, đợi Mạt Mạt quay lại: "Ông nội, bà nội, cháu dẫn hai người về phòng nghỉ ngơi."
Hai cụ nghỉ ngơi rồi, Liên Thanh Bách lái xe Mạt Mạt đi, cả nhà bọn họ phải về nhà thu dọn, ngày mai sẽ tới.
Mỗi ngày Mạt Mạt đều dậy rất sớm, lúc thức dậy, Liên Kiến Thiết từ ngoài cửa lớn về: "Ông nội, sao ông không ngủ thêm một lát?"
Liên Kiến Thiết: "Người già rồi, giấc ngủ ít, đột nhiên đổi chỗ, thật sự là có chút không quen, nên ông đi lòng vòng một chút, chỗ này của cháu đều là Tứ hợp viện nhỉ?"
Mạt Mạt gật đầu: "Vâng, bên này đều là Tứ hợp viện, chờ anh cả tới, cháu dẫn mọi người đến nhà Thanh Nghĩa."
Liên Kiến Thiết xua tay: "Nhà Thanh Nghĩa không có ai, đi làm gì, cháu dẫn bọn ông đi dạo khắp nơi là được."
Mạt Mạt: "Vậy được, chờ Triều Dương về, chúng ta đến vườn bách thú, đến Vạn Lý Trường Thành."
Liên Kiến Thiết: "Được."
Bữa sáng hấp bánh bao, nấu cháo gạo, cháo gạo bôi dưỡng dạ dày.
Ăn cơm xong, Liên Kiến Thiết không chịu ngồi yên, mặc trang phục nhà Đường mà Mạt Mạt làm cho, lại đi ra ngoài tản bộ, cũng không đi xa, chỉ nhìn xem xung quanh.
Trở về cảm khái: "Vẫn là thủ đô phát triển nhanh, đi đến đầu ngõ, đều là cửa hàng."
Bà nội Liên: "Đó là đương nhiên, nếu không thì đâu phải là thủ đô."
Trong túi Tùng Nhân có tiền, thấy đến trưa rồi, thời tiết càng nóng lên: "Mẹ ơi, con đi mua ít đá về."
Miêu Tình vội vàng lấy một cái chậu ra: "Lúc vê lấy cái này để đỡ, đừng bê về không là đều tan hết."
Mạt Mạt: "Trong tủ lạnh không phải có đá sao?"
An An: "Mẹ ơi, đã hết từ lâu rồi."
Mạt Mạt mở tủ lạnh ra nhìn, quả thực không có, đập vào trán: "Gần đây bận quá, chờ qua buổi trưa, mẹ đi mua ít hoa quả, về làm nhiều hơn chút."
An An giơ tay: "Con theo mẹ đi mua hoa quả."
Mạt Mạt cười: "Được."
Buổi chiều, Mạt Mạt đợi thời tiết mát hơn một chút, dẫn Tùng Nhân và An An đến chợ, Liên Kiến Thiết muốn đi xem, cũng không thấy nóng, ông ấy cũng đi theo.
Liên Kiến Thiết đến chợ, hai mắt đều nhìn không đủ: "Cái này so với chợ Dương Thành thì to hơn mấy lần ấy." Mat Mạt: "Đây là chợ lớn nhất thủ đô, những chợ khác cũng gần như Dương Thành."
Liên Kiến Thiết: "Hoá ra là như vậy."
Trong lòng Liên Kiến Thiết thoáng qua cảm giác kiêu ngạo, tổ quốc đang cường đại, đang phát triển, trong lòng ông ấy vui vẻ.
Mạt Mạt dẫn Liên Kiến Thiết đi lòng vòng hai lượt rồi mới về nhà, ở cửa nhà có một chiếc xe đang đỗ, biển số xe này Mạt Mạt biết, Phạm Đông tới làm gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận