Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 178. Trang Triều Dương kỹ năng thăng cấp! 2

Chương 178. Trang Triều Dương kỹ năng thăng cấp! 2Chương 178. Trang Triều Dương kỹ năng thăng cấp! 2
Trang Triều Dương kỹ năng thăng cấp! 2
Trang Triều Dương phân tích tình huống của mình bây giờ, phía trước có cha vợ tương lai chặn đường, phía sau có tình địch đuổi theo, tình thế hiện tại của anh rất tôi tệ, đối mặt với địch từ hai phía, chiến thuật tốt nhất lúc này chính là anh phải mau chóng đánh hạ Liên Quốc Trung mới là thượng sách.
Ánh mắt của Liên Quốc Trung vẫn không rời khỏi người Trang Triều Dương, trong lòng không thể không thừa nhận, thằng nhóc này thật sự là không tệ. Bây giờ lại còn đổi họ nữa, hoàn toàn cắt đứt quan hệ với nhà họ Hướng, quả thật rất phù hợp với tiêu chuẩn chọn con rể của ông. Nhưng ông cũng không thể để thằng nhóc này chiếm lợi như vậy được, dù sao thì con gái vẫn còn nhỏ, không vội lắm.
Bảy giờ rưỡi tối, hai chị em Trang Triều Dương bước ra, Trang Triều Lộ mệt mỏi xoa trán: "Vốn còn muốn mượn quan hệ của Tô Đại để thuyết phục Liên Quốc Trung đồng ý, nhưng bây giờ chúng ta muốn làm phiền người ta, thật sự không tiện mở miệng nói chuyện này, chỉ sợ Liên Quốc Trung hiểu lầm chúng ta cầu thân là có mục đích riêng."
Trang Triều Dương đau lòng chị gái mình: "Chị, chị không cần tự trách mình như thế đâu, không có mối quan hệ với Tô Đại thì em cũng có thể bắt được Liên Quốc Trung mà, chị còn không tin em trai chị sao?"
Trang Triều Lộ cười: "Đúng, em trai chị là ai chứ? Bắt được cha vợ tương lai hoàn toàn không thành vấn đề."
Trang Triều Dương đưa Trang Triều Lộ đến cửa nhà, xoay người định rời đi, Trang Triều Lộ không nói nên lời: "Em phải cẩn thận một chút, đừng để Liên Quốc Trung phát hiện, nếu không thì cả đời này em cũng đừng hòng cưới Mạt Mạt nữa."
"Chị yên tâm đi, sẽ không bị phát hiện đâu."
Tám giờ, Trang Triều Dương đang định gõ cửa sổ thì cửa sổ mở ra, Mạt Mạt tức giận nói: "Đồng chí Triêu Dương, kỹ thuật trèo tường của anh càng ngày càng thuần thục đấy."
"Đồng chí Liên Mạt Mạt, anh có thể hiểu là, em đang chờ anh sao?”
Mạt Mạt bướng bỉnh không chịu thừa nhận đấy!"Đồng chí Triều Dương, đừng hiểu lầm, em đang chờ bắt kẻ trộm trèo tường vào nhà thôi."
Trang Triều Dương nhích lại gần, ánh mắt vô cùng sáng ngời: "Vậy thì em cứ bắt anh đi, anh hy vọng em bắt anh cả đời luôn."
Mạt Mạt: "...”
Cô không nói tiếp được nữa, tại sao Trang Triều Dương lại bắt đầu đi theo con đường da mặt dày rồi?
Da mặt Mạt Mạt không thể dày hơn Trang Triều Dương được, hỏi anh: "Đợt này có vẻ anh xin nghỉ nhiêu quá rôi đấy."
Trang Triều Dương thấy tốt liền nhận, gật đầu nói: "Đúng rồi, cho nên hai tháng tới đây anh không còn ngày nghỉ nào nữa hết, nếu như chị gái anh chuyển nhà thì phải làm phiền em sang giúp một tay rồi."
"Được, em biết rồi."
"Còn nữa, Khởi Hàng còn phải tiếp tục đi học, đã sắp xếp cho nó ở trọ trong trường rồi. Thằng nhóc này là đầu sỏ chuyên gây chuyện, em nhờ cặp song sinh trông chừng nó giúp anh nhé."
"Em biết rồi, còn hai đứa nhỏ kia thì sao?"
"Chị gái anh sẽ dẫn theo, trước tiên cứ ở nhà tự học đã."
"Như vậy cũng tốt."
Trang Triều Dương lại có vẻ tùy ý nói: "Em kể cho anh nghe chuyện lần này em đi tới thành phố D đi."
Mạt Mạt cũng không giấu diếm øì, kể lại những gì đã xảy ra ở thành phố D, còn cố ý nhắc tới đối tượng của Vương Thiết Trụ nữa, cũng là người không tệ.
Trang Triều Dương mượn cơ hội xoa đầu Mạt Mạt, trong giọng nói mang theo vẻ cưng chiều: "Cô nhóc này cũng to gan đấy."
Mạt Mạt lắc lắc đầu, bắt lấy tay Trang Triều Dương: "Đồng chí Triều Dương, nói rõ một lần cho xong nhé, anh không được động tay động chân."
Trang Triều Dương cười khẽ: "Nếu mà anh động tay động chân thì có phải lại muốn bắt anh không? Chào mừng em đến bắt anh bất cứ lúc nào."
Hai má Mat Mat ửng đỏ: "Không thèm để ý tới anh nữa."
Trang Triều Dương kéo ống tay áo Mạt Mạt: "Đừng mà, đứng nói chuyện với anh thêm một chút nữa đã, lần này đi thì ít nhất phải hai tháng nữa mới có thể gặp lại đấy."
Ngoài miệng Mạt Mạt nói: "Không phải có thể viết thư sao?" Nhưng chân lại không dời bước đi.
Trang Triều Dương cong khóe miệng, cô bé này rất mềm lòng: "Em kể cho anh nghe chuyện em nhận thân đi, anh vẫn nghe em nói, rất tò mò đấy."
Mạt Mạt nhìn thẳng vào đôi mắt Trang Triều Dương, đôi mắt Trang Triều Dương không sâu thẳm giống như trước nữa, hôm nay lại trong suốt thấy đáy.
Quả nhiên đúng như Trang Triều Dương nói, anh thẳng thắn với Mạt Mạt. Khóe mắt Mạt Mạt mang theo ý cười, nhích lại gần Trang Triêu Dương hơn một chút, nhỏ giọng nói: "Chuyện này phải bắt đầu từ khi em trai em nằm viện..."
Mười phút sau, Mạt Mạt kể xong toàn bộ câu chuyện, Trang Triêu Dương híp mắt lại: "Cho nên Chu Dịch cũng biết phải không?"
Mạt Mạt phản ứng lại: "Không đúng, đồng chí Trang Triều Dương, thẳng thắn khai báo nhanh, tại sao anh lại biết Chu Dịch?"
Trang Triêu Dương bán đứng Vương Thiết Trụ cũng không he có chút gánh nặng tâm lý nào: "Vương Thiết Trụ phát hiện tình địch, gửi điện tín cho anh."
Mạt Mạt cạn lời: "Đồng chí Triều Dương, anh bán đứng Vương Thiết Trụ như vậy, Vương Thiết Trụ có biết không?"
Trang Triều Dương nghiêm mặt nói: "Anh là một người đàn ông tốt, trước mặt vợ tương lai của mình sẽ không có bất cứ giấu diếm nào."
Mat Mạt: "...
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận