Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 604. Về nhà 2

Chương 604. Về nhà 2Chương 604. Về nhà 2
Thanh Nhân liền hiểu,'Đúng vậy, em cứ nói toạc ra, xem cô bé này làm sao giấu diếm được nữa."
"Em tìm Lưu Miểu cũng nói một chút, tiếp tục như thế hoàn toàn không được, trước tiên có thể xác định, không vội kết hôn."
Thanh Nhân tính toán kỹ càng, nhìn thoáng qua đồng hồ, ôm ba chùm nho,"Chị, em còn có việc, đi trước."
Mạt Mạt trợn trắng mắt, có thể có chuyện øì, còn không phải chính là tìm Lưu Miểu à.
Ngày thứ hai, Mạt Mạt từ trong miệng Triệu Đại Mỹ, biết được lý do vì sao Triệu Cáp khóc, Triệu Đại Mỹ tức giận nói: "Hôm qua đánh nhau tôi cũng không biết, nếu như tôi biết, tôi cũng đi đánh Hứa Nặc."
"Tôi thấy cô đang đứng về phe Triệu Cáp."
Triệu Đại Mỹ nói: "Việc này thật sự không trách Triệu Cáp, Triệu Cáp bị cảm, không có nhiều sức lực, cô ấy và đồng hương đổi một chút khoai tây, đi được một nửa xách không nổi, đúng lúc An Đông đi ngang qua, liền giúp một tay, chuyện này rất bình thường, đến khi Hứa Nặc biết, ngay trước mặt rất nhiều người mắng Triệu Cáp hồ ly tinh, giày rách, còn có mấy lời chị ngại nói nữa."
“Thì ra là như vậy!”
"Chuyện chính là như vậy, đang có người giới thiệu đối tượng cho Triệu Cáp nữa đây, việc này vừa xảy ra, ảnh hưởng thanh danh của Triệu Cáp, chị dâu Triệu nổi giận nên mới đánh Hứa Nặc."
Mạt Mat hoi "Trieu Cáp không có ý gì với An Đông?"
Triệu Đại Mỹ lắc đầu,"Không có ý gì, Triệu Cáp chỉ muốn tìm một người có gia cảnh giống mình, về sau kết hôn sẽ không bị khinh bỉ, hiện tại tốt rồi, rõ ràng chuyện gì cũng không có, lại để cho người ta đồn đãi lung tung."
Mat Mat"Kho trách An Đông muốn xin lỗi Triệu Cáp."
"Xin lỗi có ích gì, việc này cũng trách An Đông, xử lý sự tình lằng nhà lằng nhằng, anh không muốn thì sớm nói với Hứa Nặc rõ ràng đi, làm cho hiện tại tất cả mọi người đều cho rằng Hứa Nặc là bạn gái của An Đông."
"Trước kia thật sự không có nhìn ra tính tình An Đông không quả quyết, hôm qua còn muốn nhờ em giúp, nói hồi lâu lại kêu không có gì."
Triệu Đại Mỹ hừ một tiếng,"Còn lớn hơn học sinh đấy, thật sự không thẳng thắng."
Mat Mat cười,'Tính cách của An Đông có liên quan đến người nhà, mẹ cậu ấy và cha cậu ấy đều là lãnh đạo, nói một không hai, khó tránh khỏi sẽ nhúng tay vào chuyện của cậu ấy, cho nên mới dưỡng thành thiếu chủ kiến và quả quyết."
Triệu Đại Mỹ a một tiếng,"Thì ra là như vậy à, vậy sau này tôi cũng không thể quản Đại Hải, không đúng, nếu như không quản cũng không được, Đại Hải còn có hơi pháp vô thiên, nuôi con thật khó."
"Phương thức giáo dục của cô không tệ, Đại Hải hiện tại rất tốt mà."
Trong lòng Triệu Đại Mỹ vui vẻ, cô chữ lớn không biết mấy cái mà vẫn có thể để cho Liên Mạt Mạt khen tốt.
Mạt Mạt hỏi,'Vậy Triệu Cáp làm sao bây giờ?"
"Triệu Cáp có ý tứ là cây ngay không sợ chết đứng, cô ấy làm người đoan chính, không sợ phiền phức, nói lần sau Hứa Nặc tìm tới thì sẽ đánh trả."
"Đây cũng là một biện pháp."
Triệu Đại Mỹ nhìn thấy Lưu Miểu tới, Lưu Miểu ngồi ấp úng, rõ ràng muốn tìm Liên Mạt Mạt nói riêng, Triệu Đại Mỹ liền cáo từ.
Mạt Mạt rót cho Lưu Miểu một chén nước,"Chị biết ngay là em sẽ đến."
"Chị Mạt Mạt, hiện tại em không biết nên làm sao bây giờ, em sợ ông nội của em không đồng ý."
Mat Mạt hỏi,"Em chỉ là sợ ông nội của em không đồng ý?"
Lưu Miểu gật đầu,'Vâng."
"Cho nên nói, em đồng ý đính hôn trước?"
Lưu Miểu nắm chặt chén nước, cúi đầu,"Em cũng muốn đính hôn, chị em phòng chúng em nói, nếu như em không đính hôn, Thanh Nhân sớm muộn gì sẽ bị những người phụ nữ khác bắt đi, em không muốn."
Mạt Mạt nghe xong, có người nói chuyện này cho cô ấy, cô vừa vặn bớt lời "Em cũng không cần sợ, ngươi ít nhất phải trở về nói thì mới có thể biết được thái độ của trưởng bối có đúng không? Ở chỗ này lo lắng vớ vẩn là vô dụng."
Lưu Miểu cúi đầu trầm tư, suy tư một hồi, ánh mắt kiên định mà nói: "Em đã một năm không về nhà rồi, bây giờ em đi xin phép nghỉ về nhà."
Mạt Mạt khích lệ,"Cố lên."
Bạn cần đăng nhập để bình luận