Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1677. -

Chương 1677. -Chương 1677. -
Vốn dĩ Mạt Mạt cho rằng Lý Thư đã bật không nổi nữa, không nghĩ tới, Lý Thư còn có thể bật, còn bật đến trước mặt cô.
Mạt Mạt nhìn Lý Thư đang quỳ trước mặt cô, cũng không biết cô ta lấy đâu ra tự tin, cho rằng cô sẽ giúp cô ta.
Mạt Mạt mím môi: "Cô đi đi, tôi sẽ không giúp cô."
Lý Thư cắn môi, chảy nước mắt: "Tôi van xin cô giúp tôi một chút, bảo Lý Vinh Sinh đừng trả thù nữa, nhà chúng tôi đã nhận được báo ứng rồi, tôi van xin cô."
Mạt Mạt: "Nhà hàng tiệc đứng không phải là Lý Vinh Sinh làm, cô đừng cầu xin nữa."
Lý Thư còn lâu mới tin, Lý Vinh Sinh hận chết cả nhà bọn họ, làm sao có thể không phải là Lý Vinh Sinh làm, cô ta hận, hận hai lần tính toán mẹ của Lý Vinh Sinh đều không thành, hơn nữa cô ta cũng sợ, sợ Lý Vinh Sinh điều tra ra được có liên quan đến cô ta.
Nghĩ tới nghĩ lui, bây giờ người có thể khuyên được Lý Vinh Sinh, chỉ có Liên Mạt Mạt thôi.
Bây giờ Lý Thư không chỉ hận Lý Vinh Sinh cũng hận Liên Mạt Mạt.
Mạt Mạt muốn đi, Lý Thư vẫn còn chặn lại, Mạt Mạt cũng phiền: "Tôi gọi bảo vệ đấy nhé?" Trong nhà Lý Thư không còn tiên, trước kia Ở trường học cô ta đã quen cuộc sống của kẻ có tiền, đã quen cuộc sống được người khác nịnh nọt, bây giờ trong nhà gặp khó khăn, cô ta cũng coi như thấy rõ lòng người, cho nên cô ta càng không thể để cho nhà hàng tiệc đứng đóng cửa, cô ta rất cần tiền.
Cả nhà bọn họ đã quen với cuộc sống của kẻ có tiền, bọn họ rất cần tiền.
Lý Thư khóc, bây giờ là khóc thật, cô ta không nghĩ ra được cách nào khác.
Mat Mat không để ý tới Lý Thư nữa, Lý Thư đi rồi, vốn dĩ Mạt Mạt cho rằng sẽ không gặp được Lý Thư nữa, không ngờ tới lại gặp ở chỗ Tôn Nhuy.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Mạt Mạt sửng sốt, cô thấy Tôn Nhuy rất coi trọng Lý Thư, cau mày: "Cô ta tới làm gì?”
Tôn Nhuy kinh ngạc vì Mạt Mạt tìm đến, mời Mạt Mạt vào văn phòng: "Đi bán kịch bản, cô xem một chút?"
Mạt Mạt cũng không khách sáo nhận lấy, Mạt Mạt liếc nhìn nhanh, là kịch bản của một bộ phim cung đấu, Mạt Mạt không xem phim truyền hình, nhưng đối với một số bộ phim nổi tiếng thì vẫn biết rõ, Mat Mạt kinh ngạc, thì ra cho dù có tương lai của cô hay không, điện ảnh nổi thì vẫn cứ nổi.
Mạt Mạt buông kịch bản xuống: "Kịch bản không tệ, cảm giác mới mẻ."
Tôn Nhuy khấp khởi mừng thầm ôm lấy kịch bản: "Tôi còn định sang năm tìm người viết kịch bản! Hiện tại đã có rồi, tôi mới đọc năm tập đầu, đã có thể dự liệu được sẽ tạo nên tiếng vang như thế nào rồi."
Mạt Mạt cảm thấy Lý Thư cũng có chút thông minh, nghĩ đến việc bán kịch bản, hơn nữa còn không phải là kiểu trọng sinh, khả năng bởi vì chính mình là người trọng sinh nên sẽ tự động tránh đi tất cả những gì liên quan tới trọng sinh.
Mạt Mạt hỏi: "Mua bao nhiêu tiền?"
Tôn Nhuy cười: "Kịch bản thật sự không tệ, nhưng bây giờ giá cả không cao, tổng cộng 30 tập, mỗi tập 500 đồng, mười ngàn năm trăm đồng, đây là giá mà cô ta đồng ý ký với tôi hợp đồng năm năm, tôi mới cho cái giá này, nếu không thì càng rẻ hơn."
"Cô ký hợp đồng với cô ta?"
"Đúng vậy, tôi cũng không ngốc, mặc kệ kịch bản là do cô ta tự viết, hay là từ đâu tới, tôi cũng phải có được cô ta, nếu không phải cô gái này khôn ngoan, tôi còn muốn ký hợp đồng vĩnh viễn, đáng tiếc, mới được năm năm, tôi cũng thông minh, bắt buộc cô ta chí ít một năm một kịch bản, nếu không thì phải bồi thường một khoản kếch xù."
Mạt Mạt giơ ngón tay cái cho Tôn Nhuy, Tôn Nhuy cũng là gian thương!
Mạt Mạt cảm thấy sẽ không làm khó được Lý Thư, mà còn khiến cho Lý Thư có cảm hứng, cô ta có thể nghĩ đến nhiều tác phẩm kinh điển!
Đáng tiếc thậm chí Mạt Mạt biết bạn quá đa tài thì cũng không tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận