Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1359. Kiêng sợ 1

Chương 1359. Kiêng sợ 1Chương 1359. Kiêng sợ 1
Trong lúc nhất thời không quyết định chắc chắn được, Liên Mạt Mat là vợ Trang Triều Dương, mặc dù nhà họ Trang không có mấy người, nhưng mạng lưới quan hệ vẫn còn, hơn nữa năng lực của hai chị em nhà họ Trang không ít, lại có năng lực bên chỗ Liên Mạt Mạt, nhà họ Kỳ cũng phải kiêng sợ.
Hơn nữa Trang Triều Dương đối với Liên Mạt Mạt, đó thật sự là chiều chuộng đến tận xương tủy, Liên Mạt Mạt, có thể ảnh hưởng đến Trang Triều Dương, lúc này mới khó giải quyết.
Kỳ Dung, đương nhiên không thể tin hoàn toàn, cho nên phải điều tra, cho nên hôm nay cô ta mới cố ý đến hỏi một chút.
Kỳ Kỳ lo lắng trong lòng, người phụ nữ Liên Mạt Mạt này từ trước tới giờ không xen vào việc của người khác, nhưng người có thể khiến cho cô ra mặt, nhất định có trọng lượng không nhỏ trong lòng cô, cô ta hi vọng Kỳ Dung đang nói dối nhiều hơn.
Kỳ Kỳ nhìn chằm chằm Mạt Mạt không chớp mắt, trong lòng Mạt Mạt đang giận với hành động của Kỳ Dung, anh ta rất biết xem bói mà tính toán, nhưng Từ Lị vô tội, ông cụ nhà họ Kỳ cũng không phải thương nhân đoan chính gì, thủ đoạn nhiều vô cùng!
Mạt Mạt: "Phải, Từ Lị là bạn tốt của tôi, bạn rất thân, tôi không có em gái, vẫn luôn coi cô ấy là em gái, phu nhân Phạm, câu trả lời của tôi có vừa ý cô không?" Móng tay của Kỳ Kỳ bấu vào lòng bàn tay, con hoang nói là sự thật, thay đổi giọng điệu: "Vấn đề thứ hai, nếu có người gây bất lợi cho Từ Lị, cô sẽ làm thế nào?"
Mạt Mạt đang chửi rủa Kỳ Dung trong lòng, nhưng vẫn phải tỏ thái độ, nếu không Từ Lị sẽ nguy hiểm, Mạt Mạt híp mắt: "Mặc dù pháp luật bây giờ chưa hoàn thiện, nhưng cũng theo luật pháp của xã hội, nếu thật sự muốn làm trái pháp luật, dĩ nhiên phải tìm cảnh sát, nhưng nếu muốn đơn thuần bắt nạt bạn bè của tôi, phu nhân Phạm, cô nói xem sẽ như thế nào?"
Kỳ Kỳ mím môi, ý tứ của Liên Mạt Mạt, cô ta đã hiểu, vẫn là sẽ vì Từ Lị mà ra mặt.
Kỳ Kỳ càng chú ý hơn luận điểm phía trước, nhắc đến pháp luật, đây là đang cảnh cáo bọn họ? Kỳ Kỳ nắm chặt tay, bọn họ hiện tại đã về trong nước, thời gian này cũng đang phải trừng trị nghiêm khắc, Liên Mạt Mạt nhắc nhở cô ta, không thể vì chuyện này mà thật sự xảy ra chuyện.
Kỳ Kỳ không còn hứng thú hỏi tiếp nữa, dù sao những điều nên hiểu rõ cũng đã hiểu rồi, đứng tránh ra: "Quấy rầy rồi."
Mạt Mạt lên xe, trầm mặt, cắn răng nghiến lợi, Kỳ Dung được lắm.
Mạt Mạt cả đường đều mắng Kỳ Dung, đều là tại Kỳ Dung đưa Từ Lị vào chỗ nguy hiểm, về đến nhà, điện thoại cũng kêu lên.
Mạt Mạt nhận điện thoại: "Alo, ai vậy?" Kỳ Dung: "Tôi gọi tới để nói xin lỗi."
Mạt Mạt cúp điện thoại cạch một tiếng, sau đó kịp phản ứng, cúp cái gì chứ, nên mắng người trước mới phải.
Cũng may Kỳ Dung lại gọi điện thoại lại, Mạt Mạt đen mặt: "Kỳ Dung, anh có phải là đàn ông hay không, không bảo vệ được Từ Lị, anh còn giữ Từ Lị làm gì?”
Kỳ Dung: "Tôi thích cô ấy, đương nhiên phải giữ trong tay, hơn nữa, sớm muộn cũng sẽ bị nhà họ Kỳ phát hiện, còn không bằng thoải mái ở cùng một chỗ, đặt ở dưới mí mắt của tôi, tôi càng yên tâm hơn, đương nhiên tôi muốn nhận lỗi vì đã tính toán cô, tôi cũng là thực sự không còn cách nào khác, ông cụ cảnh giác tôi nên đã điều tra, bây giờ thấy trò vui này sắp bắt đầu, tôi đương nhiên phải vì Từ Lị mà làm chút bảo vệ."
Mạt Mạt bắt được trọng điểm: "Anh muốn ra tay?"
Kỳ Dung cười lạnh một tiếng: "Tôi đã ra tay từ lâu rồi, hiện tại để cho ông cụ đón năm mới, đây chính là cái tết đẹp cuối cùng."
Mạt Mạt nghe ra được sự thù hận vô tận từ trong giọng nói của Kỳ Dung, âm u lạnh lẽo, sự hận thù giống như bản chất vậy, Mạt Mạt cũng nhịn không được mà sợ run cả người, rốt cuộc ông cụ nhà họ Kỳ đã làm gì?
Mạt Mat lại lo lắng rồi, Kỳ Dung và Từ Li cô không ngăn cản được, nhưng Kỳ Dung u ám như thế, Từ LỊ có biết không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận