Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 416. Người cha cặn bã 2

Chương 416. Người cha cặn bã 2Chương 416. Người cha cặn bã 2
Hình như Mộng Nhiễm có rất nhiều tâm sự, ở nhà cô ấy không dám nói, viện thanh niên trí thức lại không có bạn bè. Mạt Mạt bắt đầu câu chuyện, cô ấy dừng lại không được: "Lúc mẹ em sinh ra em bị xuất huyết nặng, thân thể vẫn luôn không tốt, biết cha em ở bên ngoài có người khác, tức giận sinh bệnh, cuối cùng không dậy được, về sau em mới biết được, người bên ngoài của cha em là quả phụ Lý - hàng xóm nhà em. Quả phụ Lý còn một đứa con gái, lớn hơn em một tuổi, bây giờ là chị gái em, vốn dĩ xuống nông thôn là chị ấy, nhưng chị ấy không muốn đi, đổi lại thành em, em cũng muốn rời khỏi cái nhà kia, nên không phản kháng, thật sự không nghĩ đến, bọn họ còn muốn lợi dụng những giá trị cuối cùng của em."
Mộng Nhiễm nói tới chỗ này, tay nắm lấy cán dao đã trắng bệch. Mạt Mạt nhìn thấy rõ, cây cỏ bị áp chế lâu ngày, đây là có hận, người cha cặn bã đồng ý để cho cô ấy nhảy vào hố lửa, là đã triệt để đánh gãy đi khát vọng tình thân mà cô ấy chờ đợi.
Mat Mạt: “Trong nhà em còn có ai không?"
Mộng Nhiễm: "Một người chị kế, một người em trai.”
"Ông bà ngoại đâu? Ông bà nội đâu?"
Hiển nhiên Mộng Nhiễm không muốn nhắc tới ông bà nội, nhưng biết chị gái Thanh Nghĩa muốn hiểu rõ cô ấy nên vẫn giải thích: "Cha em ở rể, ông bà nội không thường lui tới, ông bà ngoại là công nhân kỹ thuật, gặp phải sự co mất rôi."
Mạt Mạt sửng sốt, công nhân kỹ thuật hả, là người được ưa chuộng nhất thời đại này, đều đã hi sinh để giữ lại căn nhà cho con gái, Mạt Mạt nhìn Mộng Nhiễm, mẹ ơi, không phải là giống như cô nghĩ đấy chứ!
"Nhà em ở hiện tại là của ông bà ngoại em?"
Mộng Nhiễm gật đầu: "Vâng, cha em ban đầu là học trò của ông ngoại."
Mạt Mạt: "..."
Người này là người đã liều mạng với Hướng Húc Đông đó! Mạt Mạt cảm giác, cô gái này có thể bình an sống sót thật không dễ dàng. Cô gái này có phẩm hạnh thiện lương, rõ ràng là giống với nhà ngoại.
Mộng Nhiễm cúi đầu: "Em biết em không xứng với Thanh Nghĩa, gia đình của em rất phiền phức, điều kiện lại không tốt."
Mạt Mạt cắt lời Mộng Nhiễm: "Thanh Nghĩa không đồng ý đóng giả phải không?"
Mộng Nhiễm gật đầu, lại hốt hoảng lắc đầu: "Em."
Mạt Mạt đưa tay, ra hiệu không cần nói, Mộng Nhiễm chỉ có thể tiếp tục thái củ cải sợi. Mạt Mạt tin Mộng Nhiễm, rất đơn giản, Mộng Nhiễm làm việc rất nghiêm túc, lúc này là không cảnh giác nhất, lời nói đều là phản ứng đầu tiên, không lừa gạt người khác.
Nói thật, Mạt Mạt không thích gia đình Mộng Nhiem, quá phiên phức, cô cuối cùng cũng đã hiểu tâm tình năm đó của mẹ và cha rồi, cô đã như này rồi, có tư cách gì mà quản Thanh Nghĩa, việc của Thanh Nghĩa, vẫn nên giao cho cha đi! Cha sẽ xử lý tốt.
Lúc Thanh Nghĩa trở về mới chín rưỡi, mồ hôi đầy đầu, Mộng Nhiễm vội vàng lo lắng lấy khăn mặt đưa cho Thanh Nghĩa lau mồ hôi: "Anh đạp nhanh như vậy làm cái gì? Có mệt hay không?"
Thanh Nghĩa thấy chị gái đang nhìn, mặt đỏ lên: "Không mệt."
Khuôn mặt nhỏ của Mộng Nhiễm đỏ rần, ấp úng: "Em, cái kia."
Mạt Mạt nhận lấy cái rổ trong tay Thanh Nghĩa, xốc tấm vải lên, kinh ngạc nói: "Bốn cái móng heo, một nửa lá gan, một cặp tai heo, không tệ nha!"
Thanh Nghĩa tiếc nuối nói: "Em đi muộn, nếu không còn có thể mua được tim heo, bị một người đến trước mua mất."
Mạt Mạt cười: "Những thứ này cũng không tệ rồi, buổi trưa chúng ta làm gan heo, cho chị dâu hai cái móng heo, còn lại hai cái, buổi chiều nấu, buổi tối làm đồ nhắm."
Thanh Nghĩa liếm môi: "Chị, trưa nay chúng ta ăn gì?"
Mạt Mạt nói: "Chị vừa ngâm bột, buổi trưa hấp bánh bao, gan heo xào rau củ, cải trắng hâm đậu phụ, gà rừng hầm miến, đậu xào thịt, cuối cùng là làm canh trứng, thế nào?" Thanh Nghĩa vừa muốn nói chuyện, có người gõ cửa thùng thùng, Thanh Nghĩa đi ra mở cửa, Tôn Nhuy mang theo bánh ngọt chen vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận