Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 448. Đổng Cần 2

Chương 448. Đổng Cần 2Chương 448. Đổng Cần 2
Đổng Cần 2
Khi Tôn Nhụy nhìn thấy Mạt Mạt, cô ta rụt cổ lại, nhìn hai chị em Mạt Mạt và Thanh Nhân đi xa. Cô ta nhìn chằm chằm Thanh Nhân, cúi đầu dùng ngón chân vẽ tuyết rồi nhanh chóng ngẩng đầu lên, đôi mắt đặc biệt sáng ngời.
Thanh Nhân thấp giọng hỏi: "Chị, cô ấy là ai, có quan hệ gì với Thanh Nghĩa thế?"
Mat Mạt giải thích ngắn gọn ve xuất thân của Tôn Nhụy và những sự kiện gần đây: "Sau này em gặp nó thì tránh xa nó ra."
"Chị, em biết rõ mà, chị đừng lo lắng."
"ừ"
Mạt Mạt đến nhà ông ngoại, ông ngoại đang ở nhà, vui vẻ nói: "Các cháu đến sớm thết"
Mạt Mạt nhìn những chiếc hộp đã được đóng gói: "Ông ơi, ông thu dọn hết rồi ạ?"
Miêu Chí gật đầu: "Dọn xong hết rồi. Cháu gái à, sáng mai ông ngoại đến đón cháu, chúng ta về Dương Thành.”
"Ông ngoại, ông không muốn ở lại thêm hai ngày sao?"
"Không cần đâu, bên này có Đổng Cần quản lý, ông ở lại cũng vô nghĩa, không bằng mau chóng trở về Dương Thành." Khi Miêu Chí nghĩ đến việc đoàn tụ với con gái, ông ước mình có thể rời đi ngay hôm nay, không muốn ở lại đây nữa.
Mat Mạt nói: "À ông ơi, Te Hồng muốn đến nhà làm khách, ngày mai cô ấy sẽ đi cùng với chúng ta."
"Con bé Tề à, hoan nghênh, hoan nghênh. Con bé này hoạt bát năng động, mang đến cho chúng ta không ít niềm vui!"
Thanh Nhân giúp Lâm Sâm khiêng cái hộp: "Ông ơi, mai mấy giờ ông đi al"
"Sáng mai bảy giờ."
Thanh Nhân thất vọng: "Vậy cháu không thể tiễn mọi người rồi, cháu phải về đội."
Miêu Chí cười nói: "Không phải là không gặp nữa, sau này ông sẽ ở lại Dương Thành."
Thanh Nghĩa vui vẻ nói: "Khi nào cháu được nghỉ sẽ quay về thăm ông ạ."
"Được, được."
Mạt Mạt hỏi: "Ông ơi, ông đã chuẩn bị nguyên liệu gì vậy?"
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Miêu Chí đứng lên: "Ở trong bếp ấy, ông dẫn cháu đi xem."
"Vâng ạ."
Miêu Chí mua rất nhiều thứ, hai cân rưỡi thịt heo, một khúc xương sườn, bốn con chim trĩ, ba con thỏ, hai con cá, hai miếng đậu phụ, bắp cải, khoai tây và một ít rau khô, món chính là cơm.
Miêu Chí nói: "Đãi khách không ăn hết mấy thứ này đâu, lát nữa cháu và anh trai cháu chia nhau mang về nhé."
Mạt Mạt nói: "Vâng ạ.”
Thanh Nhân biết nấu ăn nên đến đây giúp Mạt Mạt, bữa tối làm tổng cộng mười món, món sườn kho tộ, khâu nhục, thịt lợn xào đậu que, thịt lợn xào ớt băm, chim trĩ hầm, thỏ kho tộ, cá kho tộ, đậu hũ cay, canh đậu phụ, khoai tây thái sợi chua cay, món chính là cơm.
Mạt Mạt đã nấu xong, rửa tay sạch sẽ, sửa soạn lại bản thân rồi ngồi chờ trên ghế sô pha với ông ngoại.
Miêu Chí đặt tờ báo xuống: "Xong rồi à?"
Mạt Mạt gật đầu: "Vâng ạ."
Thanh Nhân nghe thấy có người gõ cửa, cậu đứng dậy đi ra mở cửa. Người đầu tiên đi vào có lẽ chính là Đổng Cần, khoảng năm mươi bảy tuổi, Đổng Hàng chắc chắn là con ruột của ông ấy, hai người thật sự rất giống nhau.
Đổng Cần sải bước đi vào, cười nói: "Chú Miêu, cháu nên mời chú mới đúng."
Mạt Mạt đứng dậy đứng bên cạnh ông ngoại, Miêu Chí ngồi xuống và nói: "Ai mời cũng vậy, qua đây ngồi đi."
Đằng sau Đổng Cần là một người phụ nữ khoảng năm mươi tuổi, được bảo dưỡng cẩn thận và có một nụ cười rất đúng mực: "Chú Miêu."
"Ừ, đến ngồi đi."
Mắt Mạt Mạt sáng rực khi nhìn thấy Y Y, Y Y cũng rất vui khi nhìn thấy Mạt Mạt. Dương Diệp ngồi xuống và nhìn Mạt Mạt: "Đây là cháu gái của chú phải không, trông thật xinh đẹp."
Dương Diệp khen Mạt Mạt, Miêu Chí vui vẻ cười nói: "Con bé trông giống bà ngoại nó."
Dương Diệp là một người thông minh, vừa nghe đã biết ông Miêu rất thích cháu gái của mình. Miêu Chí gọi Mạt Mạt: "Cháu gái à, chào bác Đổng và bác gái Đổng đi cháu."
Mat Mạt bước lên trước: "Cháu chào bác Đổng và bác gái Đổng."
Vợ chồng Đổng Cần cười nói: "Ừ ừ."
Miêu Chí lại giới thiệu Thanh Nhân, Đổng Cần nhìn Thanh Nhân nói: "Thằng nhóc này không tệ."
Thấy Mạt Mạt vẫn đang nhìn con dâu của mình, Dương Diệp giới thiệu: "Đây là Y Y, con dâu của bác."
Bạn cần đăng nhập để bình luận