Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1553. -

Chương 1553. -Chương 1553. -
Biểu cảm của Thanh Nghĩa nghiêm túc: "Chị, em biết rồi, cho nên em dự định sang năm tiếp tục sửa đường báo đáp quê hương, em dự định ngoại trừ dùng để đưa vào kinh doanh, một nửa tiền đều phân ra ngoài."
Vẻ mặt Mạt Mạt tán đồng nhìn Thanh Nghĩa: "Coi như thằng nhóc nhà em thông minh."
Thanh Nghĩa cạn rượu trong ly: "Vẫn là học theo chị, lời của chị nói em vẫn nhớ, hai năm này quả thực em cũng đạt được chỗ tốt."
Mạt Mạt nhẹ nhàng thở ra, Thanh Nghĩa có thành tựu coi như là tốt, cô chỉ sợ Thanh Nghĩa vì lợi ích trước mắt mà nhẹ nhõm.
Sự lo lắng của Mạt Mạt không phải là bắn tên không đích, kinh tế phát triển quá nhanh, mặt tốt là có, mặt trái cũng sẽ có, cái gì cũng có hai mặt, bây giờ là chỉ nhìn vào sự phát triển chưa có tay để kiểm soát, chờ chính sách thật sự được ban hành, nhất định là sẽ nặng tay.
Mạt Mạt cũng không muốn Thanh Nghĩa là người bị khai đao, Mạt Mạt nghĩ tới đây, nhịn không được kéo Thanh Nghĩa căn dặn.
Mộng Nhiễm ngồi bên cạnh vẫn luôn lắng nghe, đây chính là lý do mà vì sao cô ấy sợ chị gái, nhìn từng lời chị nói, ý trên mặt chữ, rõ ràng là học luật, nhưng ánh mắt lại sắc bén như vậy. Liên Quốc Trung vui vẻ nhìn, trong lòng tự hào, mấy đứa con trong nhà đều trở nên nổi bật, ông mới vui vẻ nhất, nhà họ Liên đã thành gia tộc lớn rồi.
Bữa cơm trưa ăn mất hai tiếng, bởi vì là buổi chiêu, không tiện qua nhà họ Thẩm chào hỏi, Mạt Mạt dự định sáng ngày mai đi một chuyến, cô còn sổ sách muốn bàn giao.
Ngày hôm sau Trang Triều Dương mượn xe đưa Mạt Mạt đi, Mạt Mạt không dẫn theo bọn nhỏ tới, dự định qua tết mới dẫn bọn nhỏ đến chào hỏi.
Thẩm Triết đang ở nhà, Mạt Mạt hỏi: "Sao em không thấy Vân Kiến và Vân Bình?"
Thẩm Triết: "Vân Kiến cùng với Đình Đình về nhà ăn tết rồi, Vân Bình thì đến sở nghiên cứu của chú út ăn tết."
Mạt Mạt rất tiếc nuối: "Lần này em trở về, vậy mà một đứa cũng không gặp được."
Trong lòng Mạt Mạt có cảm giác rất khó chịu, Vân Kiến và Vân Bình vẫn luôn lớn lên bên cạnh cô, cô thật sự coi hai đứa là con trai mà nuôi.
Thẩm Triết: "Bọn nó không biết em trở về, nếu như biết em trở về, cũng sẽ không đi."
Mạt Mạt nhịn không được mắt trợn trắng, nàng đã từng nuôi Vân Kiến và Vân Bình, thế nhưng so sánh thì vẫn kém hơn vợ và cha già, biết Thẩm Triết đang an ủi cô!
Mạt Mạt lấy sổ sách ra: "Cái này cho anh."
Thẩm Triết nhận lấy, anh ấy rất tín nhiệm Mạt Mat nhưng anh em ruột thịt cũng phải công khai, sổ sách vẫn phải xem.
Thẩm Triết nhìn sổ sách, Mạt Mạt đi ra phía sau trò chuyện với ông cậu họ, tuổi tác ông cậu họ đã cao, nói một lúc đã không còn sức nữa.
Mạt Mạt quay lại nhà trước, Thẩm Triết còn chưa xem xong, Mạt Mạt chỉ có thể nhàm chán uống trà.
Hôm nay đến thật không đúng lúc, Vương Nhạc cũng không ở nhà, dẫn bọn nhỏ về nhà họ Vương rồi, Mạt Mạt nhìn đồng hồ, Trang Triều Dương sắp tới đón cô rồi.
Mạt Mạt lại đợi một lúc, Thẩm Triết mới xem xong: "Sổ sách đều đúng."
Mạt Mạt tiếp nhận sổ sách: "Vậy em lại mang về."
Thẩm Triết gật đầu: "Tiền hoa hồng chia năm nay, qua năm sẽ được gửi tới tài khoản của em."
Mạt Mạt: "Được."
Lúc này Trang Triều Dương cũng đến rồi, Mạt Mạt nói tiếp: "Vậy chúng em đi về trước, chờ qua năm lại đến chúc tết."
Thẩm Triết đứng dậy: "Anh tiễn các em."
Mạt Mạt và Trang Triều Dương đi rồi, Thẩm Triết mới trở về.
Mạt Mạt ngồi trong xe, duỗi chiếc lưng đang mỏi nhừ: "Cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi."
Trang Triều Dương: "Anh dẫn em đi nhìn xung quanh nhé?”
Mạt Mạt gật đầu: "Được."
Cuối cùng hai người buổi trưa không về ăn cơm, ngược lại đến tiệm vịt quay, ăn thịt vịt nướng, Mạt Mạt còn mua hai con trở về.
Bởi vì là cửa ải cuối năm, trên đường người đến người đi, đường phố có chút phồn hoa, còn có thể nhìn thấy bán câu đối.
Đáng tiếc nhà Mạt Mạt không thể dán, ba năm cũng không thể dán.
Mạt Mạt nhìn thấy câu đối, nghĩ đến ông bà nội đã mất, cảm xúc vui vẻ không còn quá cao.
Trang Triêu Dương cho là Mạt Mạt mệt mỏi: "Chúng ta về nhé?"
Mạt Mạt gật đầu: "Được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận