Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1237. Hoàng Tước 1

Chương 1237. Hoàng Tước 1Chương 1237. Hoàng Tước 1
Khởi Hàng cũng không muốn cậu út trở về giết chết cậu ấy, vẫn nên là bản thân mình ngoan ngoãn đi thu dọn thôi.
Mạt Mạt mặc kệ Khởi Hàng, thằng nhóc Khởi Hàng này, thường xuyên mất khuôn phép.
Mạt Mạt thu dọn nhà bếp xong, ngủ trưa, buổi chiều cô phải giặt quần áo, còn phải trồng hoa trong sân, công việc không ít đâu.
Trong lòng Mạt Mạt đang suy nghĩ làm việc gì, đã có người đến nhà, lần này Diệp Phàm tự tới, thấy Mạt Mạt đang thu dọn quần áo: "Cô sắp đi giặt quần áo à?”
Giọng điệu của Mạt Mạt xa cách: "Đúng vậy."
Diệp Phàm giúp Mạt Mạt xách nước, Mạt Mạt cám Ơn, nói thật, Diệp Phàm là một người phụ nữ thông minh, chỉ là lý tưởng khác với cô mà thôi.
Mạt Mạt giặt quần áo ngoài sân, cái lu bên ngoài phơi nắng nên nước ấm, hơn nữa lấy nước cũng rất tiện, Mạt Mạt ngồi xuống, Diệp Phàm cũng tìm được cái ghế ngồi xuống, như này là muốn nói chuyện trời đất với Mạt Mạt.
Hai ngày này Diệp Phàm cũng đang phân tích Liên Mạt Mạt, bây giờ hai vợ chồng họ có suy nghĩ khác rồi, nên hành động cũng khác, phân tích người nhà họ Trang là điều tất yếu.
Sau khi Diệp Phàm phân tích thì phát hiện ra, nói chuyện với Liên Mat Mat thì đừng vòng vo, thằng thắn thì cô sẽ trả lời bạn.
Diệp Phàm cười: "Chị nghe nói em đi làm việc rồi, ở đặc khu kinh tế hả?"
Mạt Mạt không bất ngờ rằng Diệp Phàm sẽ biết, mấy ngày nay Trịnh Khả vẫn luôn đi theo Dương Lâm, Tùng Nhân nói chuyện với Dương Lâm nghe được cũng là điều tự nhiên: "Đúng vậy, giúp đỡ ở công ty của anh họ tôi."
Hai mắt Diệp Phàm lấp loé, trong lòng nhịn không được mà ảo tưởng, nếu như dựa vào Liên Mạt Mạt, nhà máy của cô ta nhất định sẽ phát sinh sự thay đổi nghiêng trời lệch đất, cô ta sẽ thành công hơn, nghĩ đến sau này không chỉ là chị dâu ở đại viện, còn có bạn bè ở bên ngoài đều ngước lên nhìn cô ta, Diệp Phàm kích động.
Diệp Phàm hỏi thử: "Em phụ trách phương diện nào?”
Mạt Mạt cũng không giấu diếm: "Luật sư, tôi học luật học."
Diệp Phàm rất kinh ngạc, cô ta biết chuyên ngành của Mạt Mạt, cô ta chỉ cho là Mạt Mạt sẽ phụ trách nghiệp vụ thôi, không nghĩ tới, vậy mà thật sự làm luật sư, còn là làm luật sư trong công ty, trong lòng Diệp Phàm không nhịn được mà nghĩ, còn không bằng phân phối lúc trước nữa.
Phải biết là, được phân đến toà án hay là cơ quan khác, chỉ cần bản thân có năng lực, thăng chức chỉ là vấn đề thời gian, đây chính là quyên lợi. Diệp Phàm: "Luật sư có gì hay chứ, chị dâu nói với em nhé, em đừng ngây người ra, đây là công ty của nhà họ hàng em, em cũng từ bỏ phân phối rồi, dù thế nào cũng phải cho em làm cái gì đó tương đương với giám đốc, vậy mới phải chứ."
Mạt Mạt cười nhạo trong lòng, Diệp Phàm sốt ruột không phải vì cô làm luật sư, cho dù là chuyện hoạt động của công ty, Diệp Phàm tìm cô giúp là tốn sức, Mạt Mạt cười: "Tôi cảm thấy như này rất tốt."
Trong mắt Diệp Phàm tràn đầy sự không tán thành, nghi hoặc trong lòng, xem ra quan hệ họ hàng giữa Liên Mạt Mạt và nhà họ Thẩm cũng không phải rất thân thiết.
Trong mắt của Diệp Phàm, luật sư không quan trọng.
Thật ra ở niên đại này, ngành nghề luật sư vừa mới khôi phục, không chỉ có Diệp Phàm không coi trọng luật sư, thật ra có rất nhiều không coi trọng.
Trong lòng Diệp Phàm cho qua chuyện, hàn huyên thêm vài câu rồi chào tạm biệt, Mạt Mạt vui vẻ vô cùng.
Nếu không phải nhà họ Trịnh và Trang Triều Dương kết bạn, cô cũng không cần đón tiếp Diệp Phàm.
Diệp Phàm vừa đi, Vương Thanh tới, Mạt Mạt nói: "Chị Vương, sao hôm nay lại rảnh rỗi thế?"
Vương Thanh: "Bọn nhỏ về rồi, em trai cũng tới, mời người giúp rồi, nên chị có thời gian, thấy em ở nhà, nên tới thăm một chút." Mat Mat cười: "Chị dâu là nhìn thấy Diệp Phàm đi rồi."
Vương Thanh gật đầu: "Đúng vậy, chị đã muốn đến từ lâu, không nghĩ tới bị cô ta đoạt trước, nhà họ Trịnh bây giờ ngược lại là có thể chung sống."
Bạn cần đăng nhập để bình luận