Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 752. Kẻ trộm gà 2

Chương 752. Kẻ trộm gà 2Chương 752. Kẻ trộm gà 2
Tết năm nay phải về nhà ăn Tết, tiền ăn Tết cầm tới là được, Mạt Mạt đặt xuống.
Sổ ngoại tệ thì có giới hạn ngày, còn có hai tháng là sẽ quá hạn, Mạt Mạt xách túi, không dẫn theo bọn nhỏ, tự mình đi đến chỗ Thanh Nghĩa ở.
Lúc Mạt Mạt đến, Thanh Nghĩa đang chơi với mấy đứa nhỏ.
"Chị, sao chị lại tới đây?"
"Tìm em có chút việc, ông cậu gửi tiền cho bà ngoại, chị đi lấy rồi, đổi được một ít sổ ngoại tệ, bà ngoại có ý là chia cho hai chúng ta, ý của chị là mua thành hiện vật rồi gửi về, em thấy thế nào?"
Thanh Nghĩa cười: "Nghe chị đi."
Mạt Mạt: "Có sổ ngoại tệ hơn mười ngàn, ngày mai em đi với chị đến cửa hàng ngoại tệ một chuyến, em nghĩ kỹ xem cần gì đi, chúng ta mua cùng nhau."
Thanh Nghĩa gật đầu: "Vâng."
Mạt Mạt hỏi: "Mộng Nhiễm đâu? Sao không thấy em ấy ở nhà?"
"Đi mua thức ăn rồi, chị, buổi trưa ở đây ăn đi."
"Không được, trong nhà còn bọn trẻ con, tám giờ sáng mai, gặp nhau ở cửa hàng kiều hối nhé."
"Vâng."
Mạt Mạt về đến nhà, không biết bọn nhỏ đã đi chơi ở đâu rồi. Hôm sau, Vân Bình và Tùng Nhân phải đi học, buổi sáng Mạt Mạt làm bánh bao, cho hai thằng nhóc mang theo bánh bao và dưa muối, bọn nhỏ đi học.
Vân Kiến ở nhà trông An An, Thanh Xuyên đi chơi.
Mạt Mạt đến cửa hàng ngoại tệ sớm hơn so với Thanh Nghĩa, ở cửa ra vào đợi một lúc, hai chị em mới vào cửa hàng, trong cửa hàng ngoại tệ toàn là con trai.
Ánh mắt Mạt Mạt quét một vòng, thậm chí có cả đồ hộp và cà phê, lần trước đến dạo ở đây còn chưa có nữa.
Cửa hàng kiều hối có không ít người, lần này Mạt Mạt tới chủ yếu là xem món hàng lớn.
Lần đầu tiên Mạt Mạt vừa ý tủ lạnh, tủ lạnh màu trắng, nhãn hiệu Tuyết Hoa, ở niên đại này Tuyết Hoa rất được ưa thích, Mạt Mạt nhìn trúng một cái 150], chào giá sổ ngoại tệ 1000.
Mạt Mạt vừa nhìn về phía máy vô tuyến, có 12 inch, 14 inch, đều là đen trắng, Mạt Mạt không thấy TV màu, quả nhiên TV màu ở niên đại này là hiếm thấy.
Máy vô tuyến 12 inch thì 800, 14 inch thì 1000. bởi vì không phải TV màu, Mạt Mạt cũng không thích.
Mạt Mạt kéo Thanh Nghĩa: "Chị muốn cái tủ lạnh, em thì sao?"
Vừa rồi ở ngoài cửa, hai chị em đã thương lượng xong, mỗi nhà chọn một món hàng lớn, còn lại thì đều mua về cho người nhà.
Hai mắt Thanh Nghĩa liếc nhìn máy vô tuyến một chút, cậu muốn buôn bán, cho nên rất coi trọng tin tức, chỉ vào máy vô tuyến: "Em muốn máy vô tuyến."
Mạt Mạt không yên tâm sự an toàn ở nhà của Thanh Nghĩa: "Nhà em thực sự không sao chứ? Bây giờ ăn trộm rất nhiều, trong nội viện của hai đứa chỉ toàn người già, có thể không chống trộm được."
Thanh Nghĩa cười: "Chị, yên tâm đi, em định để ở nhà giáo sư Triệu, an toàn."
Lúc này Mạt Mạt mới yên tâm: "Được."
Hai chị em chọn xong rồi, Mạt Mạt tính toán tiền trong nhà, trong lòng cô nắm chắc, mùa hè ở Đông Bắc mát mẻ, không quá nóng, máy vô tuyến thì được mọi người ưa thích hơn.
Nhà ông ngoại một cái máy vô tuyến, nhà cha mẹ một cái, nhà anh cả và Thanh Nhân, còn thừa lại hơn bốn ngàn sổ ngoại tệ một chút.
Mạt Mạt đi dạo một vòng, nhìn thấy xe đạp, lôi kéo Thanh Nghĩa nói: "Mua cho em chiếc xe đạp, em cách trường gần, đạp xe đến là được."
Lúc đầu Thanh Nghĩa muốn nói không cần, nhưng nghĩ đến đại học kinh tế tài chính rất lớn, có xe đạp thì dễ dàng hơn, cười nói: "Vâng."
Nhà Mạt Mạt cũng không cần, cô muốn thi đại học thủ đô, cách đại viện xa một chút, phải đi xe buýt.
Cuối cùng số tiên còn lại, cô lại mua hai cái tủ lạnh, còn thừa lại hơn một ngàn sổ ngoại tệ, Mạt Mạt mua chút thịt và đồ hộp, bánh bích quy, kẹo sữa Và trà, còn mua một chút gạo.
Mạt Mạt còn muốn mua cà phê cho bà ngoại, nhưng đáng tiếc sức khoẻ bà ngoại không chịu nổi, tiêu đến cuối cùng còn thừa lại hơn 500.
Bạn cần đăng nhập để bình luận