Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 748. Kỳ lạ 2

Chương 748. Kỳ lạ 2Chương 748. Kỳ lạ 2
Kỳ lạ 2
Mấy người Mạt Mạt chuẩn bị ra khỏi cổng trường, Vân Kiến suy nghĩ một chút rồi nói: "Chị, Tôn Nhụy cũng tham gia thi đại học, hơn nữa kết quả thi cũng không tệ. "
Mạt Mạt dừng bước: "Cô ta cũng tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học sao? Kết quả thi thế nào?"
Khởi Thăng cũng thấy được gật đầu nói: "Dạ, đứng thứ năm mươi, được bốn trăm điểm."
Mạt Mạt nhíu mày thật chặt, Tôn Nhụy còn chưa tốt nghiệp trung học cơ sở, cho dù có bật hack thì cũng không thể thi được bốn trăm điểm chỉ trong hai tháng ngắn ngủi như vậy.
Mặc dù đề thi năm nay rất đơn giản, nhưng cũng bám rất sát với chương trình cơ sở.
Lúc đầu Mạt Mạt cũng nghĩ không ra, nhưng sau khi nhìn thấy Tôn Hoa và Tôn Nhụy đứng cùng với nhau, Mạt Mạt đột nhiên hiểu ra, người hack cho Tôn Nhụy chính là Tôn Hoa.
Mạt Mạt khẽ sửng sốt, sao mà Tôn Nhụy và Tôn Hoa có thể chung sống hòa bình thế được? Sau đó ngẫm lại, Tôn Hoa và Tôn Nhụy cũng không có mâu thuẫn øì, hai người đứng chung một chỗ là rất bình thường.
Tôn Nhụy đã biết thành tích của mình, hất cằm kiêu ngạo. Cô ta cực kỳ đắc ý, cô ta vẫn giấu diếm chuyện thi đại học, ngay cả người nhà họ Phạm cũng không biết, chính là vì ngày hôm nay.
Giờ khắc này rốt cuộc Tôn Nhụy đã có tự tin, cô ta không kém bất cứ ai cả. Nếu cô ta là sinh viên đại học thì sẽ có càng nhiều vốn liếng hơn. Nhà họ Phạm đang giúp cô ta tìm một gia đình tốt, cô ta hoàn toàn không kém gì Liên Mạt Mạt và Bàng Linh cả.
Tôn Hoa lại nói một câu với Tôn Nhụy rồi xoay người rời đi.
Tôn Nhụy cũng trở về khu nhà, cô ta muốn đem tin tức này nói cho người nhà họ Phạm biết.
Vân Kiến cau mày: "Chị, Tôn Hoa thật kỳ lạ. Mấy lần gặp mặt này, anh ta giống như đã thay đổi thành người khác vậy."
Mạt Mạt gật đầu: "Quả thật cũng khá kỳ lạ, được rồi, đừng nghĩ nữa, chúng ta về nhà đi."
Mấy người Mạt Mạt muốn đi về nhà Trang Triều Lộ, Tào Cảnh Dật không đi theo. Cậu ta muốn về nhà, chờ mẹ tan tầm rồi dọa mẹ một phen.
Mạt Mạt vừa vào cửa, Trang Triêu Lộ cũng vừa cúp điện thoại, trên mặt đều là ý cười, Mạt Mạt cười: "Kết quả của Khởi Hàng không tệ lắm phải không?"
Trang Triều Lộ nói: "Cái này cũng là nhờ em, chị thật không ngờ thằng nhóc này thi lại được ba trăm bốn mươi điểm."
Mat Mạt: "Đều là thành quả mà Khởi Hàng học tập khổ luyện mà có. Với số điểm này thì vào đại học không thành vấn đê."
Mạt Mạt nói như vậy là có căn cứ, kiếp trước cô đã từng kiểm tra điểm xét tuyển của kỳ thi tuyển sinh đại học năm nay. Ở mấy tỉnh vùng Đông Bắc, điểm số đều từ hai trăm năm mươi đến hai trăm bảy mươi, cao nhất cả nước mới chỉ hơn ba trăm điểm. Ba trăm bốn mươi điểm hoàn toàn không thành vấn đề.
Khởi Hàng đã có điểm, Mạt Mạt nhớ đến người nhà, định gọi điện thoại thì điện thoại đã gọi tới. Là ông ngoại gọi tới, giọng điệu rất hưng phấn. Nhà họ Liên ngoại trừ Liên Thanh Bách đã là sinh viên đại học, Thanh Nhân chuẩn bị năm sau thi vào trường quân đội, còn lại tất cả đều tham gia thi đại học lần này.
Trong nhà, số điểm của Thanh Xuyên là cao nhất. Thanh Xuyên được bốn trăm tám mươi điểm. Điểm thi của Triệu Tuệ kém nhất, được hơn ba trăm mười điểm. Tính cả Mạt Mạt nữa thì trong nhà đã có bốn sinh viên đại học.
Về phần Thanh Nghĩa và Mộng Nhiễm, khi nào có tin tức thì sẽ thông báo. Mạt Mạt hoàn toàn không lo lắng cho Thanh Nghĩa và Mộng Nhiễm, giáo sư Triệu tự mình dạy, tuyệt đối sẽ không thành vấn đề.
Miêu Chí và Liên Kiến Thiết vui mừng khôn xiết, phần mộ tổ tiên đã bốc khói xanh, trong nhà có thêm nhiều sinh viên đại học như vậy.
Mạt Mạt nghe thấy tiếng ông nội nói: "Nhất định phải về viếng mộ tổ tiên đấy, còn phải bày tiệc rượu nữa."
Miêu Chí vui đến mức nói năng không mạch lạc: "Đúng đúng, phải bày tiệc rượu nữa."
Mạt Mạt bật cười: "Ông ngoại, muốn bày tiệc rượu thì cũng phải đợi đến khi nhận được thông báo trúng tuyển cái đã."
Miêu Chí: "Đúng, Mạt Mạt nói rất đúng, ông Liên à, phải đợi có thông báo trúng tuyển đã mới bày tiệc được."
Liên Kiến Thiết: "Suýt quên mất chuyện thông báo này."
Thẩm Phương giật lại điện thoại: "Mạt Mạt, để bà ngoại báo cho cháu chuyện vui này!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận