Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1134. Đừng quá liều mạng 2

Chương 1134. Đừng quá liều mạng 2Chương 1134. Đừng quá liều mạng 2
Tư tưởng của Miêu Tình vẫn là tư tưởng cũ, thích nhà nhiều con cháu là có phúc, thích tụ tập nhiều người, từ khi bắt đầu kế hoạch hoá gia đình, Miêu Tình vẫn luôn làu bàu với Mạt Mạt.
Thời gian trôi qua, sắp đến trung tuần tháng tám, bên chỗ Vương Thiết Trụ mới có tin tức truyền đến, lau chùi tư liệu rồi đưa cho Mạt Mạt: "Quả thực là Phạm Đông làm, anh ta rất cẩn thận, chúng tôi nhìn chằm chằm hơn nửa tháng mới phát hiện ra vấn đề, vào lúc tỉnh thần của Ngô Mẫn xuất hiện sự khác thường, chúng tôi mới phát hiện ra."
Mạt Mạt liếc nhìn tư liệu, trên đó ghi chép rất đơn giản, đều là hành trình của Phạm Đông.
Mấy ngày gần đây, cách vài ngày Phạm Đông sẽ đến nhà Hướng Hoa, bây giờ mới lộ ra sơ hở.
Đầu ngón tay Mạt Mạt cầm tư liệu đã trắng bệch: "Tinh thần của Ngô Mẫn khác thường rồi hả?"
Vương Thiết Trụ gật đầu: "Vâng, khi thì thanh tỉnh khi thì kêu to, nói rằng có người muốn hại bà ta, Hướng Hoa dẫn Ngô Mẫn đến bác sĩ, bác sĩ chẩn bệnh nói là tỉnh thần khác thường, phải tĩnh dưỡng, nếu không bệnh tình sẽ nặng thêm."
Mạt Mạt không cần Vương Thiết Trụ nói cô cũng biết, hậu quả của nặng thêm sẽ là bị tâm thần: "Ngô Mãn vẫn luôn nói có người muốn hại bà ta, Hướng Hoa không có phản ứng gì sao?" Vương Thiết Trụ: "Người bên cạnh Hướng Hoa đều bị Phạm Đông mua chuộc, Hướng Hoa mà tra ra được cũng chỉ là Phạm Đông muốn cho anh ta xem mà thôi, cuộc sống của Hướng Hoa không dễ chịu, công ty của Hướng Hoa nói là muốn mở hội đồng quản trị, chọn chủ tịch mới, Hướng Hoa đang bận bịu chuyện này."
Mạt Mạt thật sự không biết, Chu Tiếu sẽ không tới tâm sự với Mạt Mạt, Vệ Nghiên lại bận rộn, Mạt Mạt đã rất ít khi nghe thấy chuyện của công ty Hướng Hoa rồi.
Mạt Mạt híp mắt: "Xem ra lần này Phạm Đông cầm chắc chức chủ tịch rồi."
Vương Thiết Trụ theo dõi người thì tài giỏi, nhưng đối với chuyện công ty luẩn quẩn loằng ngoằng dù là không hiểu lắm, nhưng anh ta cũng cảm giác thấy Hướng Hoa kỳ lạ, Phạm Đông cũng kỳ lạ, nhưng anh ấy sẽ không đi tìm hiểu nghiên cứu, anh ấy biết Trang Triều Dương tìm anh ấy là vì điều gì.
Vương Thiết Trụ đi ra ngoài, không nghĩ tới vào buổi tối Trang Triều Dương sẽ trở về, Mạt Mạt mừng rỡ nói: "Lúc này không phải ngày nghỉ, sao anh lại vê?"
Trang Triều Dương ở trong sân rửa mặt: "Sắp diễn tập rồi, nhất thời anh sẽ không có ngày nghỉ, cho nên xin nghỉ trước thời hạn."
Mạt Mạt đưa khăn mặt cho Trang Triều Dương: "Diễn tập á?" Trang Trieu Dương gật dau: "Ưm."
Mạt Mạt không hỏi, trong lòng cô nghĩ đến duyệt binh, nghi thức duyệt binh đã để trống lâu như vậy, hình như là năm 1984 duyệt binh lại lần nữa, cô nghĩ đến duyệt binh, trong lòng kích động.
Đời trước Mạt Mạt chỉ nhìn thấy duyệt binh ở trên TV, cảm giác tự hào dân tộc tăng cao, cảm xúc dâng trào, thích vô cùng không thể không đích thân tới quan sát.
Đời này cô ở ngay thủ đô, với lại Trang Triều Dương là quân nhân, nói không chừng sẽ chọn ở hàng đầu đó, nghĩ lại mà kích động, đời này cô có thể đích thân tới rồi.
Mạt Mạt quyết định rồi, sau này mỗi một lần duyệt binh cô đều sẽ tới xem.
Trang Triều Dương rửa chân xong đứng dậy, thấy vợ đang cười: "Nghĩ gì mà vui vẻ như vậy?"
Mạt Mạt híp mắt: "Không nói cho anh biết, phải rồi, anh ăn cơm chưa?"
Trang Triều Dương: "Vẫn chưa đâu, huấn luyện xong một cái là anh đã về luôn rồi, muộn như này rồi, trong nhà còn gì ăn không?"
"Cơm thì hết rồi, em đi nấu cho anh bát mì."
Trang Triều Dương: "Hay để anh đi."
Mạt Mạt thương Trang Triều Dương mệt mỏi, đẩy anh: "Anh đi thay quần áo đi, vào phòng trông Thất Cân, rất nhanh em sẽ quay lại."
Trang Triều Dương mệt mỏi thật sự, gật đầu: "Được."
Mạt Mạt làm mì sợi, không cán bột bằng tay, cán bằng tay quá tốn thời gian, Mạt Mạt nấu một bát nhỏ, còn đập vào hai quả trứng chần, bưng mì sợi về phòng, chỉ thấy Trang Triều Dương đang đọc tư liệu mà Vương Thiết Trụ đưa cho cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận