Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1155. Khảo Nghiệm 1

Chương 1155. Khảo Nghiệm 1Chương 1155. Khảo Nghiệm 1
Mạt Mạt thực sự không ngờ tới Từ Lị sẽ được phân công công việc tới thành phố Z, như vậy thực sự là có duyên phận rồi.
Mạt Mạt đảo mắt, chỉ thấy Từ Lị đang ngồi ở trong góc được mọi người vây lấy an ủi! Mạt Mạt biết, Từ Lị cực kì muốn trở về quê, chẳng ngờ lại đi tới thành phố Z.
Mạt Mạt đi qua đó, Từ Lị ngẩng đầu lên, nước mắt vòng quanh,"Mạt Mạt, nể tình bạn học bốn năm của chúng ta, đến thành phố Z rồi nhất định phải chiếu cố em đó."
Mat Mạt đồng ý,'Không thành vấn đề, chị chiếu cố em."
Từ Lị lau nước mắt,"Có lời này của chị, trong lòng em thoải mái hơn rất nhiều, em chỉ sợ bị bắt nạt thôi!”
Mạt Mạt cười,"Em nghĩ nhiều quá rồi, em là nhân tài tốt nghiệp đại học thủ đô, thương em còn không kịp đó! Đừng có nghĩ xấu cho người khác, đến rồi em sẽ biết."
Những lời Mạt Mạt nói là thật, bây giờ ở đâu cũng cần nhân tài, người trước sẽ chiếu cố người đi sau, hơn nữa giờ mới là những năm đầu thập niên tám mươi, tư tưởng của mọi người vẫn vô cùng chất phác đơn thuần, đương nhiên vẫn còn tôn tại những cá thể khác biệt. Từ Li biết Mat Mat sẽ tới thành phổ Z thì trong lòng thoải mái hơn không ít, Mạt Mạt an ủi Từ Lị một lát mới cáo biệt với các bạn học khác.
Buổi tối Mạt Mạt sẽ tụ họp ăn cơm, Trang Triều Dương đã đặt bàn, lần này không chọn nhà hàng mà chọn một nhà dân riêng tư.
Nơi này là nhà của bạn Trang Triều Dương, nghe nói tổ tiên là Ngự thiện đó!
Chỉ có điều gia đình này không thiếu tiền, không mở nhà hàng, khách thường nhận cũng đều là bạn bèm không phải bạn bè thì có đưa bao nhiêu tiền cũng không nấu.
Trong sân thắp đèn, đèn được thắp bốn phía nên dù trời có tối thì trong sân vẫn rất sáng sủa, trong sân bày ba chiếc bàn.
Đám trẻ con ngồi một bàn, người lớn chia ra làm hai bàn, đây còn vắng mặt Liên Thanh Bách và Tô Nhị, nếu như tất cả mọi người đều có mặt đông đủ thì phải bốn bàn mới đủ ngồi.
Lần đầu tiên Mạt Mạt cảm thấy, cả nhà bọn học thực sự là đại gia tộc rồi.
Món ăn của ngày hôm nay đều vô cùng độc đáo, kiếp trước Mạt Mạt chưa từng được ăn, kiếp này cũng là lần đầu tiên được nếm thử, món ăn không phải được đưa lên cùng một lúc mà là lên từng món một.
Mọi người vừa đợi món ăn vừa nói chuyện, vô cùng sôi nổi, Mạt Mạt ngồi cạnh Trang Triều Dương bỗng nhiên có chút hoảng hốt, nhéo bản thân một cái thật mạnh, đau quá, chỉ có đau mới có thể nói cho Mạt Mạt biết, cảnh tượng trước mắt không phải đang nằm mợ, tất cả những thứ này đều là thật.
Nguyện vọng lớn nhất kiếp trước của Mạt Mạt chính là tìm thấy em trai, nguyện vọng lớn nhất sau khi trùng sinh chính là cả nhà bình an vui vẻ hạnh phúc, điều này cô đã làm được, Mạt Mạt trùng sinh lâu như vậy, trong lòng đã có cảm giác hài lòng cực lớn, ông trời không đối xử tệ bạc với cô.
Trang Triều Dương chú ý đến đôi mắt đỏ hoe của Mat Mạt,"Em sao thế?"
Mat Mạt vuốt khóe mắt, cười hạnh phúc,"Không có gì, bụi bay vào mắt."
Trang Triều Dương len lén nắm lấy tay vợ dưới gầm bàn, vợ anh không muốn nói, anh cũng không hỏi, gắp một miếng cá đặt vào trong bát vợ,"Đây là cá nhà tự nuôi, nếm thử đi."
Mạt Mạt ừ một tiếng, cá bây giờ vẫn chưa được cho ăn những đồ ăn kích thích tăng trưởng, cũng không có thuốc gì, vì vậy cá của thời đại này vô cùng tươi ngon, Mạt Mạt cho vào miệng, hai mắt sáng bừng, nhà hàng ăn này không biết dùng phương pháp gì, vị ngon của cá tăng gấp bội, ngon quá.
Mạt Mạt không cảm khái nữa, gia nhập đội quân diệt mồi, ăn xong bữa cơm, Mạt Mạt cảm thấy bản thân đã tăng lên một cân.
Thanh Nghĩa ăn xong rồi, mặt dày đòi Trang Triều Dương giới thiệu cho mình, sau khi xác nhận bản thân có thể để ăn cơm sau này thì Thanh Nghĩa vô cùng hài lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận