Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 737. Phát run 1

Chương 737. Phát run 1Chương 737. Phát run 1
Phát run 1
Mạt Mạt khoát tay: "Chuyện này tôi cũng không biết, chuyện này tính ra phải hỏi Tôn Nhụy ấy, hoặc là cô tự nhớ lại đi. Lại nói tiếp, cô thật sự không có chút ấn tượng nào à?"
Bàng Linh lắc đầu: "Không có, hoàn toàn không có bất kỳ ấn tượng nào hết. Bác gái nói là tôi phải về quê xem một chút, nói không chừng còn có thể nhớ lại được. Hôm nay tôi tới đây không chỉ là để tìm hiểu chân tướng mà cũng là để nhờ cô giúp tôi nhắn với Khởi Hành, tôi muốn về quê một chuyến. Lúc này Khởi Hành đang huấn luyện kín nên tôi không liên lạc với anh ấy được."
"Được rồi, cô cứ yên tâm trở về đi!"
"Được, cám ơn Mạt Mạt."
Đối với cách xưng hô này Mạt Mạt đã quen rồi, Khởi Hành bảo Bàng Linh gọi cô là mợ út nhưng Bàng Linh không mở miệng gọi như thế được, cũng bởi vì Mạt Mạt còn quá trẻ, cuối cùng chỉ có thể gọi nhau bằng tên.
Bàng Linh về quê, nhà họ Phạm cũng yên tĩnh trở lại. Nhà họ Phạm gia đánh giá thấp nhà họ Bàng, đánh giá thấp Bàng Linh, cuối cùng thành công cốc.
Trang Triều Lộ trở vê: "Quá đáng tiếc, nếu có chị ở đó nhất định sẽ làm cho Phạm Đại Bằng thật đẹp mặt." "Bây giờ Phạm Đại Bằng không xuống đài được nữa, vốn tràn đầy lòng tin là có thể nhận con gái về được, gây ra động tĩnh lớn như vậy rồi, kết quả là con gái không chịu nhận, nhà họ Bàng cũng không chịu gặp. Đã qua lâu như vậy rồi, ngay cả một chút kết quả cũng không có, khắp khu nhà này người ta xì xào bàn tán, nói rất khó nghe."
"Đáng đời, cho rằng ai cũng ngốc à? Lúc ban đầu mọi người còn không hiểu rõ chuyện, nhưng giờ cũng đã biết rồi. Để chị xem ông ta xuống đài thế nào được."
"Quả thật là không dễ xuống đài, em nghe nói Phạm Đông cũng đã về quê rồi, hình như là đi tìm Bàng Linh."
Trang Triều Lộ: "Con bé Linh đi lâu như vậy rồi mà vẫn chưa về, có lẽ là đã nhớ ra được gì đó."
Mạt Mạt: "Em cũng đoán như vậy, đã đi được một tuần rồi mà."
Trang Triều Lộ cười: "Chờ con bé Linh trở về sẽ biết thôi, mau đến đây, xem chị mang đến cho em cái gì này."
Trang Triều Lộ vừa nói vừa mở túi trên mặt đất, lấy từ bên trong ra một nải chuối, lạp xưởng cùng mấy loại bánh ngọt.
Mạt Mạt cầm nải chuối, trong kiếp này, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy chuối ở thời đại này: "Chuối."
Trang Triều Lộ gật đầu: "Đúng vậy, lần này chị đi một chuyến được mở mang tầm mắt rất nhiều. Ở phía nam phát triển rất nhanh, có rất nhiều thứ không cân dùng đến phiếu, vô cùng phôn hoa."
Trang Triều Lộ giúp đơn vị cũ của cô ấy đi phương nam thị sát một vòng. Trước đó Trang Triều Lộ vốn tưởng rằng thủ đô đã rất phồn hoa rồi, nhưng đến phương nam mới biết, ở bên này phát triển vẫn còn chậm.
Mạt Mạt đương nhiên biết rõ, sau một năm nữa, phía Nam sẽ phát triển nhanh hơn. Sau hai năm nữa, miền Nam sẽ bước vào thời kỳ phát triển vượt bậc, Mạt Mạt kích động, tủ lạnh của cô, tivi của cô.
Trang Triều Lộ tiếp tục nói: "Chờ đến mùa đông chúng ta lại đi ve phía nam một chuyến, dẫn mấy đứa nhỏ cùng đi luôn, để mở mang kiến thức."
Mạt Mạt động tâm: "Được."
Hôm nay Trang Triều Lộ mới vừa trở về, rất mệt mỏi, đưa đồ xong liền về nhà nghỉ ngơi.
Trang Triều Lộ vừa đi, Tùng Nhân dẫn An An đi chơi ở dưới lầu quay về, cánh tay nhỏ cũng nhanh, bẻ một quả chuối: "Mẹ, đây là cái gì vậy?"
Mạt Mạt híp mắt: "Thuốc đấy!"
Tùng Nhân bĩu môi: "Mẹ, con không còn là một đứa con nít nữa đâu, mẹ đừng có lừa con."
Trên vỏ chuối có vết nứt, An An vạch tay dọc vết nứt: "Anh ơi, chỗ này như bị lột ra, anh xem này."
Tùng Nhân vẫn không bóc mà nhìn mẹ, Mạt Mạt cười chia cho Vân Kiến và Vân Bình: "Ăn đi, bóc vỏ rồi ăn."
An An cũng đưa một quả: "Mẹ cũng ăn đi." Thật sự thì Mat Mat không thích ăn chuối, trong các loại trái cây, Mạt Mạt thích táo và nho hơn: "Mẹ không thích chuối."
An An thấy mẹ thật sự không thích ăn, lúc này mới lột quả chuối của mình ra.
Chuối trong thời đại này không bị ngâm hóa chất, mặc dù bề ngoài nhìn không đẹp mắt lắm nhưng vị rất ngọt, ăn cực kỳ ngon, quan trọng nhất là vẫn giữ được mùi vị của quả chuối.
Chuối vừa mềm lại ngọt, bọn nhỏ rất thích ăn.
Một nải chuối có mười hai quả, vừa đủ chia cho mỗi đứa ba quả. Mạt Mạt trực tiếp chia ra cho mấy đứa rồi cầm lạp xưởng đi vào trong phòng bếp, tối nay nấu cơm lạp xưởng ăn.
Thời tiết lúc này đã bước vào tháng tám, khí trời nóng hơn, ăn cơm xong, Mạt Mạt xem Tùng Nhân làm bài tập về nhà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận