Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 751. Kẻ trộm gà 1

Chương 751. Kẻ trộm gà 1Chương 751. Kẻ trộm gà 1
Trang Triều Dương dựa theo thứ tự, mở ra quyển đầu tiên, đều là chân dung của anh, chủ yếu là chân dung, bối cảnh xung quanh mờ nhạt, nhưng Trang Triêu Dương vẫn có thể phân biệt ra được.
Trên tàu hoả, trong quân đồn, công viên, lần đầu tiên đến nhà vợ, lừa vợ về nhà ông ngoại...
Quyển đầu tiên đều là chân dung của anh, vẫn luôn vẽ cho tới tận bây giỜ.
Quyển thứ hai là vẽ vợ, cũng là từ khi quen biết, mỗi một vẻ mặt, mỗi một lần rầu rĩ, mỗi một lần vui CƯỜi.
Quyển thứ ba là quá trình lớn lên của Tùng Nhân, từ lúc sinh ra cất tiếng khóc đầu tiên, đến lúc biết lật, biết bò, biết đi, bi bô tập nói, còn có trang là cách cư xử của Tùng Nhân, cho tới bây giờ, diện mạo đeo khăn quàng đỏ.
Quyển thứ tư là An An, từ nhỏ An An đã hiểu chuyện, không an lòng, thiếu cảm giác an toàn, đến bây giờ đã có thể tách khỏi cha mẹ, cuộc sống vui vẻ.
Trang bìa của mấy quyển vở này, Mạt Mạt chọn là ảnh gia đỉnh đi vườn bách thú.
Kí ức của Trang Trieu Dương như nước cuồn cuộn, hốc mắt đỏ lên, ngón tay thô ráp cẩn thận sờ lên quyển vở, khó thấy được Trang Triều Dương nghẹn ngào: "Đây là món quà thứ tư tốt nhất mà anh nhận được." Mat Mạt ôm chặt Trang Trieu Dương, cô hiểu rõ, tốt nhất là cô, sau đó là Tùng Nhân và An An, Mạt Mạt cong khoé miệng: "Em nghĩ xong rồi, mỗi một lần sinh nhật của anh, em sẽ tặng một quyển, mặc dù anh không thể thường xuyên ở nhà, nhưng thông qua quyển tranh vẽ có thể hiểu rõ được sự trưởng thành của bọn nhỏ."
Trang Triều Dương cẩn thận thu hồi quyển vở, miệng cong lên: "Được."
Sự cảm động qua đi là sẽ kích tình? Mười phần sai, sau khi cảm động là nhớ lại, hai vợ chồng ôm nhau, nhớ lại những ký ức trân quý nhất.
Trang Triều Dương nhắc đến: "Thành thật khai báo đi, từ lúc nào mà em có cảm giác với anh?"
Mạt Mạt hừ một tiếng, xoay người ngủ, còn lâu cô mới nói.
Trong mắt Trang Triều Dương lóe lên ý cười: "Em không nói anh cũng biết rõ, nhất định là lúc tặng đồng hồ, có phải rất ngạc nhiên hay không?"
Mạt Mạt liếc một cái, biết còn hỏi, Trang Triều Dương này, chuyên gia đánh vào tư tưởng, tặng đồng hồ đắt như vậy, cô muốn nhớ đến việc trả lại, tự nhiên là thường xuyên nghĩ đến anh, nghĩ đi nghĩ lại thì đã vào trong tâm thức rồi, kẻ trộm gài
Mạt Mạt không để ý tới Trang Triều Dương, nhắm mắt ngủ thiếp đi, Trang Triều Dương kéo cao chăn mền, ôm chầm lấy vợ, khoé miệng anh im lặng cong lên.
Trang Triều Dương về ở lại được một ngày, không chờ được đến lúc Thanh Xuyên đến, đã về quân đồn rồi.
Mạt Mạt đi đón Thanh Xuyên, chuyến xe của Thanh Xuyên bị hoãn, Mạt Mạt phải đợi một lúc mới đón được người.
Thanh Xuyên mang theo một cái túi, lao đến, nhìn thấy Tiểu Vũ, thì chào hỏi Mạt Mạt một tiếng, rồi vây quanh Tiểu Vũ.
Về đến nhà, Thanh Xuyên móc phiếu chuyển tiền từ trong áo ra, Mạt Mạt nhận lấy, bà ngoại không nói mức, Mạt Mạt nhìn thoáng qua ấy vậy mà có 5000.
Thanh Xuyên nói: "Không thể chuyển một khoản tiền lớn, chỉ có thể chuyển được một chút này, nhưng mà trên thư nói, chờ sang năm chính sách thay đổi rộng rãi hơn thì lại chuyển."
5000 triệu đồng, như này là đã nhiều rồi, mặc dù tỷ giá hối đoái đã thông qua điều chỉnh, nhưng cũng chỉ là khoảng 2 đồng, đổi ra là mười ngàn.
Mạt Mạt đã nghĩ xong sẽ mua cái gì.
Ngày hôm sau Mạt Mạt đến ngân hàng lấy tiền, tiền chuyển khoản cũng không dễ lấy, phải điền vào tờ đơn, còn phải xác minh thông tin, hoàn toàn đúng mới có thể lấy.
Thủ tục khá là phiền toái, Mạt Mạt đổi ra, mười ngàn một trăm hơn, đồng thời còn có sổ ngoại tệ hơn mười ngàn, Mạt Mạt lấy tiền và sổ ngoại tệ bỏ vào trong túi quần, theo đó tiến vào không gian, Mạt Mạt cảm ơn đồng chí rồi rời khỏi ngân hàng. Về đến nhà, Mat Mat móc sổ ngoại te ra, mẹ nuôi đã cho cô một ít, là thành phố D, bây giờ là thủ đô, màu sắc khác nhau nhưng con dấu thì giống nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận