Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1722. -

Chương 1722. -Chương 1722. -
"Cũng tại con hết đó, nhiều khi muốn tìm con cũng không tìm được, mẹ chỉ có thể tự mình nghĩ cách thôi."
Con đi ngàn dặm mẹ lo lắng, sao mũi An An lại cay thế này!
Thật ra Mạt Mạt cũng muốn mua cho Tùng Nhân một cái, tiếc là lúc cô nhớ ra thì Tùng Nhân đã đi rồi, chỉ có thể đợi Tùng Nhân trở về rồi mới mua.
Mạt Mạt tiễn An An đi, Tâm Bảo và An An đi cùng nhau, Mạt Mạt cũng không có thời gian để cảm thán nữa, cô phải về công ty họp, cô vì muốn ở bên cạnh con nên đã nghỉ hết vài ngày phép đấy!
An An trở về ký túc xá, điện thoại ở thời đại này có thể so sánh với siêu xe, các bạn cùng phòng đều rất bất ngờ.
Bây giờ có thể mua nổi điện thoại cho con là rất hiếm, chứ không giống như trong tương lai đến trẻ em ở trường mẫu giáo cũng có đồng hồ thông minh, điện thoại ở thời đại này là hàng hiếm!
Điện thoại vừa xuất hiện, không ai dám sờ, sợ sờ hư đền không nổi, điện thoại ở thời đại này tuyệt đối là thần khí để ra oai.
Người bạn cùng phòng tốt nhất của An An, Mạnh Đạt giữ lấy lồng ngực: "Người anh em, mẹ cậu còn thiếu con trai không, cậu xem tôi có được không."
An An tối sầm mặt lại: "Nhà của tôi đã có mấy người anh em rôi, không thiểu anh em trai, nhưng lại thiếu em gái, cậu có thể nghĩ đến việc tự cung."
Mạnh Đạt: "... cậu cũng độc ác thật đó."
An An hừ một tiếng, cướp đi mẹ sao được chứ, chưa đánh nhau là nể mặt lắm rồi.
Mạnh Đạt không nói đùa nữa, cậu ấy vô cùng ngưỡng mộ: "Mẹ của cậu tốt thật đó, thật sự không thể so sánh, mẹ của tôi không bằng một góc luôn đó"
An An hừ một tiếng: "Có khoa trương như cậu nói không?"
"Có, tuyệt đối có, nhà tôi cũng khá giả, nhưng mẹ tôi chưa bao giờ mua cho tôi món quà lớn nào cả."
Mạnh Đạt không muốn nói nữa, nói ra chỉ toàn là nước mắt.
Trong lòng An An vui sướng muốn nở hoa, chứ sao nữa, mẹ có thể giống nhau sao? Mẹ của cậu bé là tốt nhất.
Người mẹ tốt nhất của An An đang họp với giám đốc các bộ phận, suốt cuộc họp tối sam mặt mày, không hề có một chút dịu dàng nào trên gương mặt, các giám đốc bên dưới đều nơm nớp lo sợ, như thể sợ nói sai gì đó.
Mạt Mạt chính là muốn người ở phía dưới sợ cô, chỉ cần sợ cô mới làm việc càng cẩn thận hơn, Mạt Mạt trở về phòng làm việc, cô đứng soi gương, hay lắm, tuổi tác càng cao, cô và Trang Triều Dương trở nên ngược lại với nhau. Mat Mat bat dau ban ron may nguoi ban cua Mat Mat cũng vậy, đặc biệt là Từ Li cô ấy tìm đến phòng làm việc của Mạt Mạt, cô khá ngạc nhiên: "Sao em lại có thời gian đến đây vậy?"
Từ Lị hào hứng nói: "Mạt Mạt, em muốn làm băng vệ sinh, chị thấy thế nào?"
Phụ nữ ai cũng dùng băng vệ sinh, trước kia Mạt Mạt dùng đai kinh nguyệt, sau này băng vệ sinh xuất hiện ở nước ngoài, Mạt Mạt luôn dùng của nước ngoài, nói thật thì ở trong nước hình như cũng có băng vệ sinh, nhưng lại không có gây ra quá nhiều sự đột phá.
"Thời trang bà bầu của em chẳng phải rất tốt sao, sao tự nhiên lại muốn làm băng vệ sinh?"
Sự thay đổi này có chút lớn, Mạt Mạt phải từ từ tiêu hóa.
Từ Lị nói: "Hàng trong nước của chúng ta không được, là kỹ thuật không được, em nghĩ chỉ cần sản phẩm trong nước đạt tiêu chuẩn thì nhất định sẽ làm được, cho nên cố tình đến tìm chị bàn bạc."
Mạt Mạt ừ một tiếng: "Sao em lại không đi tìm Kỳ Dung, Kỳ Dung nhà em là vạn năng mà."
Từ Lị đỏ bừng mặt: "Đồ dùng của phụ nữ, làm sao hỏi anh ay đây, hơn nữa anh ấy cũng không hiểu về đồ dùng của phụ nữ đâu."
Mạt Mạt vui vẻ: "Em đừng có coi thường cái người ở nhà em, anh ta nhất định sẽ hiểu."
Từ Lị nói: "Được roi Mạt Mạt, đừng nhắc anh ấy nữa, chị nói xem cách nghĩ của em thể nào?”
Mạt Mạt nói: 'Cũng khá tốt, nếu như sản phẩm trong nước cải cách thì nhất định sẽ thành công."
Từ Lị như được tiếp thêm dũng khí: "Vậy thì em sẽ thu mua xưởng, em nhắm trúng nhà xưởng này cũng không phải mới ngày một ngày hai.
"Cố lên, chị ủng hộ em, đợi sản phẩm trong nước của em tung ra thì chị sẽ không cần dùng hàng nước ngoài nữa, nhất định sẽ mua sản phẩm của em."
Từ Lị cười khúc khích: "Đó là điều chắc chắn rồi."
"Nhưng mà em muốn làm băng vệ sinh thì sản phẩm bà bầu của em làm thế nào?"
Từ Lị bĩu môi: "Có người của Kỳ Dung quản lý, em chỉ cần định kỳ đến mở cuộc họp là được."
Mat Mạt khẽ nhếch môi, cho nên Từ Li nhắm trúng băng vệ sinh không phải thật sự muốn phát triển ngành nghề này, mà là bởi vì quá rảnh rỗi rồi.
Mạt Mạt bất giác trợn mắt với Kỳ Dung, con người này đúng thật là, sao cái gì cũng thích quản lý vậy.
Từ Lị mở ra một chủ đề nên bắt đầu càm ràm Kỳ Dung, Mạt Mạt chỉ im lặng lắng nghe, âm thâm ăn cẩu lương, sau đó nhớ đến Trang Triều Dương, vợ chồng già rồi, không thể nào phát cẩu lương nữa.
Từ Lị vui vẻ đến rồi lại vui vẻ đi, Mạt Mạt cầm điện thoại lên gọi cho Trang Triều Dương, anh cười tít mắt nói: "Bà xã, nhớ anh hả?"
Mạt Mạt: "... Thế nào mà Trang Triêu Dương tuổi tác càng lớn, hình tượng càng sụp đổ vậy!
Cô vẫn thích Trang Triều Dương lúc trẻ hơn, hình tượng lạnh lùng ít cười, tốt lắm.
Mạt Mạt hỏi: "Khi nào anh mới nghỉ phép?"
"Anh vừa mới nghỉ phép, ít nhất phải nửa tháng nữa! Thật sự nhớ anh sao!”
Trong lòng Trang Triều Dương rất vui, các con đều đi hết quá tốt, ít nhất bà xã sẽ chủ động gọi điện thoại cho anh, có nhiều khi mỗi ngày một cuộc gọi!
Ai cũng ngưỡng mộ tình cảm của hai vợ chồng họ rất tốt.
Chớp mắt đã hai tháng trôi qua, Mạt Mạt mới gặp lại Lý Vinh Sinh, dưới đáy mắt cậu ấy đều là sợi máu, rất tiều tụy: "Chị, em đã tìm hai tháng rồi, không phát hiện chứng cứ."
Vốn dĩ Mạt Mạt không ôm quá nhiều hy vọng, Trang Triều Dương cũng không điều tra được, huống chỉ là Lý Vinh Sinh: "Không sao, là hồ ly thì trước sau thì cũng sẽ để lộ đuôi cáo thôi."
Lý Vinh Sinh cắn chặt môi: "Mặc dù không tìm được chứng cứ, nhưng cũng phát hiện mẹ em mấy lần bị thương, chắc chắn có liên quan đến Lý Thư."
"Vậy thì sau này em phải cẩn thận một chút, đừng để bị hãm hại."
"Ừ, bây giờ em không động đến cô ta, chị nói đúng, vì cô ta mất hết mọi thứ thật không đáng, Lý Đại Đồng em cũng nhịn được, huống chỉ là cô ta, em cũng không vội."
Mạt Mạt nghe Lý Vinh Sinh nói như vậy nên vô cùng yên tâm: "Em cũng đừng tốn thời gian lên người cô ta nữa, em vẫn còn nhiều chuyện quan trọng phải làm đó! Đừng vì Lý Thư mà chậm trễ. "
"Ừ, em biết rồi mà, chị yên tâm đi."
Mạt Mạt nói: "Em có gì cần giúp đỡ thì có thể đến tìm chị bất cứ lúc nào."
Lý Vinh Sinh cười nói: "Được."
Lý Vinh Sinh vô cùng bận rộn, cách vài năm lại xuất hiện trên báo chí, lần này không chỉ có phản ứng tốt, cũng có phản ứng trái chiều, có người nói Lý Vinh Sinh khờ khạo, có người cảm thấy thằng nhóc Lý Vinh Sinh này rất giỏi, ý kiến gì cũng có cả.
Hạng mục này của Lý Vinh Sinh còn nhận được sự ủng hộ của chính phủ, ngành địa ốc bây giờ chững lại nên ngành vật liệu xây dựng cũng không phát triển, khó khăn lắm mới có người số lượng lớn, tất nhiên phải giúp đỡ rồi, cũng hy vọng có thể giúp đỡ vực dậy!
Khâu lão đại vì vậy còn cố tình gặp gỡ Lý Vinh Sinh nữa, Mạt Mạt đến nhà họ Khâu ăn cơm, nhìn thấy Khâu lão đại, Khâu lão đại cười ha hả nói: "Bên thành phố Z đã có ví dụ thành công, có nhiêu người cũng đi theo, đây là chuyện tốt, có thể vực dậy ngành vật liệu xây dựng."
Dù sao Lý Vinh Sinh đã không làm thì thôi, vừa ra tay đã là chuyện lớn, tất cả sự chú ý đều đổ dồn vào Lý Vinh Sinh. Lý Vinh Sinh là người nổi tiếng, sau đó Mat Mat lại đau đầu, người đến tìm cô rất nhiều, chuyện gì đang xảy ra đây!
Mạt Mạt lại tránh né, không đến công ty đi làm, trong nhà rất cô đơn, Mạt Mạt thích đi vòng vòng khắp nơi nên lái xe đi dạo khắp thành phố.
Sau đó Mạt Mạt lại có sự phát hiện lớn, mẹ của Lý Thư đã xuất hiện rồi, cũng may trí nhớ của Mạt Mạt tốt, nếu không thật sự không nhận ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận