Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 997. Bình hoa 1

Chương 997. Bình hoa 1Chương 997. Bình hoa 1
Dù sao Mạt Mạt cũng không thưởng thức được, cô cũng không phải người có chất văn nghệ.
Ba ngày sau, bên phía Mạt Mạt đã có thành tích, Mạt Mạt vẫn đứng hạng nhất như cũ, vẫn luôn bá chiếm bảng danh sách, bây giờ kiến thức học tập được càng lúc càng đi sâu, Mạt Mạt lại có Dawes chỉ bảo, đối với một số vấn đề phân tích thấu đáo hơn, điểm số tự nhiên sẽ cao.
Mạt Mạt đã xem nhiều vụ án thực tế như vậy, bây giờ Mạt Mạt có thể đảm nhiệm được rất nhiều bộ luật của các quốc gia, chuyện này cũng là để chuẩn bị cho sau này.
Năm nay cũng thay đổi hình thức ban thưởng, không còn là bút máy nữa, mà đã thực hiện thưởng bằng tiền mặt, Mạt Mạt hạng nhất được 300, hạng hai đến hạng năm mỗi người 200, từ hạng năm trở đi là 100.
Thực hiện thưởng bằng tiền mặt, cả trường đã bùng nổ, thì ra học tốt còn có thể được tiền, mặc dù kinh tế đã phát triển nhanh hơn, nhưng 100 đồng vẫn rất đáng tiền như cũ.
Sức mạnh học tập của mọi người dữ dội, xoa tay xắn áo, chờ kỳ thi ở học kỳ sau, Mạt Mạt nhìn những bạn học dưới khán đài, học kỳ tiếp theo muốn giữ hạng nhất còn phải cố gắng.
Có thành tích rồi, Mạt Mạt cũng chính thức được nghỉ hè, nghỉ hè Mat Mat muốn tất cả các ngày đều làm việc Ở công ty của Thẩm Triết.
Ngày nghỉ của bọn nhỏ sớm hơn hai ngày, Vân Bình muốn tiếp tục học ngoại ngữ, Mạt Mạt nghỉ ngày thú hai thì đến tìm giáo sư Lý, nhờ ông ấy giúp tìm giáo viên, giáo sư Lý nói: "Còn tìm giáo viên gì chứ? Không phải có sẵn ông đây à?"
Mạt Mạt nói: "Không phải bây giờ ông rất bận sao? Cháu sợ ông mệt mỏi."
Giáo sư Lý bỏ cây kéo nhỏ trong tay xuống, đi qua tưới nước cho hoa: "Không mệt, cháu không thấy ông bây giờ rất rảnh rỗi à, hiện tại người tài ba xuất hiện lớp lớp, ông già rồi, về cơ bản là không cần đến ông nữa."
Mạt Mạt vẫn không đồng ý: "Bây giờ rảnh rỗi ông cứ nghỉ ngơi cho khoẻ."
Giáo sư Lý trực tiếp quyết định: "Cứ quyết định như vậy đi, để ông dạy bọn nhỏ, ông cũng muốn trong nhà náo nhiệt hơn một chút. '
Mạt Mạt còn muốn nói nữa, giáo sư Lý đã đuổi người: "Thời gian không còn sớm nữa, nhanh về đi."
Mat Mạt đứng ngoài cửa, giáo sư Lý đóng cửa am một cái, Mạt Mạt cười bất đắc dĩ, giáo sư Lý là người thích yên tĩnh như vậy, có thể giúp cô cũng chính là coi trọng mặt mũi của cô rồi.
Từ lần nghỉ hè trước giáo sư Lý đến Dương Thành, vẫn chưa có cơ hội lại đi nữa, đợi đến lúc rảnh rỗi, thể trạng bà ngoại lại không tốt, bà ngoại và ông ngoại trân quý lấy từng ngày ở bên nhau, cuối cùng giáo sư Lý không đến nữa. Trong khoảng thời gian này, giáo sư Lý thường xuất hiện ở sân trường, có lúc sẽ nói chuyện với cô, có lúc sẽ đưa hoa cho cô, mỗi lần nhìn thấy mặt cô đều hoảng hốt, Mạt Mạt thở dài, giáo sư Lý dạy mấy đứa Vân Bình, cũng là hy vọng có thể gặp cô nhiều hơn mấy lần, để xoa dịu sự nhớ nhung với bà ngoại.
Mạt Mạt đứng ở cửa một lúc, mới quay người xuống lầu, Mạt Mạt chưa về nhà, cô đến tứ hợp viện, đầu tháng sáu Trang Triều Dương sai người chỉnh sửa tứ hợp viện, đến cuối tháng đã hoàn thành, cô vẫn luôn bận thi cuối kỳ, hôm nay vừa vặn có thời gian, cô muốn đi qua xem một chút.
Cửa lớn đã được tu sửa một lần nữa, Mạt Mạt mở khoá, trong sân đã thay đổi hình dáng, hai bên đều trồng đầy hoa, đều là hoa mà Mạt Mạt thích, hai cái lu lớn đã dời đi, xây một cái ao nhỏ, chuyển hoa sen vào bên trong, bên trong còn nuôi một số loại cá nhỏ để thưởng thức.
Hành lang cũng đã được tu sửa một lần nữa, màu sắc sáng rõ hơn rất nhiều, bên trên hành lang lắp đặt bóng đèn, Trang Triều Dương cố ý dặn dò, đây chính là chỗ chu đáo của Trang Triều Dương.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận