Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1289. Cướp 1

Chương 1289. Cướp 1Chương 1289. Cướp 1
Phạm Đông và Trịnh nghĩa vừa nói vừa cười đi vào nhà, Diệp Phàm lại không đi theo vào, ngược lại cô ta đi tới bên cạnh hàng rào: "Thì ra anh Phạm và các em thật sự không phải bạn bè, không nghĩ tới, chúng ta lại thành bạn bè!”
Diệp Phàm nói xong dương dương đắc ý quay người trở về nhà, Mạt Mạt rửa tay, hỏi Trang Triều Dương: "Trịnh Nghĩa và Phạm Đông làm sao lại liên hệ với nhau vậy?”
Trang Triều Dương đặt sách xuống bảo Thất Cân lại đi lấy quyển khác: "Chúng ta không muốn có quan hệ với Phạm Đông, không có nghĩa là người khác cũng như thế, nhà họ Trịnh đã tiếp xúc mấy lần với Phạm Đông, anh ta cũng không phải người ngu, dĩ nhiên là mừng rỡ rồi."
Nhưng Trang Triều Dương cũng không hy vọng như này, Trịnh Nghĩa ngược lại sẽ không nói lời ong tiếng ve gì, nhưng Diệp Phàm thì không nhất định, Diệp Phàm là người kinh doanh, sẽ tiếp xúc với Phạm Đông nhiều hơn một chút, ai biết Phạm Đông có thể lợi dụng Diệp Phàm để quan sát Mạt Mạt hay không! Đây chính là tai hoạ ngầm!
Trang Triều Dương nghĩ đến chỗ này: "Sau này em cũng đừng tiếp xúc với Diệp Phàm."
Chuyện Trang Triều Dương nghĩ tới, Mạt Mạt cũng nghĩ đến, Phạm Đông hiện tại đã bỏ qua nghi ngờ về cô, chỉ khi nào cô có bất cứ hành động dị thường nào, ánh mắt Phạm Đông nhất định sẽ rơi vào trên người cô.
Hơn nữa vừa rồi lúc Phạm Đông tiến vào, nhưng không hề liếc nhìn hai vợ chồng bọn họ một chút nào, không chỉ là hết hy vọng đối vợ chồng bọn họ, không phải là không có oán niệm đối với Trang Triều Dương.
Phạm Đông vẫn luôn bị Trang Triều Dương chèn ép, sợ hãi đồng thời trong lòng cũng là bất bình, chỉ là chưa tới lúc bộc phát, cho nên Phạm Đông còn đang nhãn nhịn mà thôi.
Kỳ thật nói trắng ra là, Phạm Đông nhẫn nhịn cũng là bởi vì năng lực không lớn, cho nên anh ta phải nhịn xuống, chờ đến lúc Phạm Đông có năng lực lớn rồi, đủ sức mạnh, phần oán hận này sẽ mở rộng, chỉ cần có chuyện bùng nổ một chút, thì sẽ bộc phát.
Mạt Mạt giặt sạch quần áo rồi, cũng chưa vào nhà, cầm kéo cắt sửa hoa, cắt hoa chuẩn bị trồng xen vào, trông xen là Mạt Mạt học theo Tiết Nhã.
Cả nhà Mạt Mạt hưởng thụ cuối tuần hiếm có, nhà sát vách lại ồn ào, chuyển ra ngoài sân ăn cơm, Kỳ Kỳ cũng tới, ăn một mạch hơn sáu giờ, bây giờ mới giải tán.
Diệp Phàm móc nối với Phạm Đông, bước đi đều mang gió, giống như thể ngày mai là có thể làm được một vố lớn, lúc nhìn thấy Mạt Mạt có lúc cái cằm đều có thể hếch ngược lên bầu trời.
Mạt Mạt đối với sự trở mặt của Diệp Phàm đã thành quen, du sao cũng là hàng xóm, chỉ cân không tổn hại đến hòa khí là được.
Chỉ là lại vào một cuối tuần, Tùng Nhân rất không vui, đi ra ngoài một chuyến trở về thì mặt dài ra, sắc mặt rất khó nhìn, Mạt Mạt hỏi: "Có chuyện gì thế?"
Tùng Nhân rất tức giận: "Mẹ, nhà máy của nhà Trịnh Khả sản xuất thịt viên rồi, đã cướp hết khách hàng của chúng con rồi."
Mat Mat cau mày: "Chuyện khi nào?"
Tùng Nhân: "Mới chỉ ở mấy ngày nay, trước kia cũng có một số người học theo làm thịt viên, nhưng tất cả mọi người có khách hàng của mình, không có xung đột, nhưng nhà Trịnh Khả dùng giá thấp để cướp khách hàng đi."
Mạt Mạt nhíu mày: "Cướp tất cả khách hàng sao? Hay là chỉ có các con?"
Tùng Nhân: "Đây mới là chỗ con tức nhất này, chỉ có khách hàng của chúng con, bảng danh sách khách hàng của chúng con đều ở trong tay Trịnh Khả, hiện tại mất sạch."
Mạt Mạt mím môi, Diệp Phàm làm thịt viên, Mạt Mạt cảm thấy không có chuyện gì, sớm muộn gì cũng se có nhà máy phát triển thịt viên thành cơ hội kinh doanh to lớn, nhưng chiếm khách hàng mà bọn nhỏ vất vả tìm được, chuyện này không chân chính rồi.
Mạt Mạt nhìn dáng vẻ Tùng Nhân tức giận, rất đau lòng, Tùng Nhân cũng đau lòng, đau lòng đồng bọn nhỏ không tôi lại bán rẻ bọn họ, Mạt Mạt hỏi: "Dương Lâm đâu?”
Tùng Nhân: "Dương Lâm về nhà một chuyến, hai chúng con muốn đi hỏi Trịnh Khả một chút."
Tùng Nhân vừa nói xong, Dương Lâm tới, khuôn mặt nhỏ cũng căng thẳng, Tùng Nhân đứng dậy, hai đứa bé chạy ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận