Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 158. Ai mới là người sa lưới! 2

Chương 158. Ai mới là người sa lưới! 2Chương 158. Ai mới là người sa lưới! 2
Ai mới là người sa lưới! 2
"Đồng chí Liên, đồng chí phải hiểu một người bước vào thời kỳ yêu đương, kỳ nghỉ quá ít, chỉ có thể tranh thủ từng giây từng phút thôi."
Hai má Mạt Mạt đỏ bừng: "Đồng chí Trang, ngay cả thời kỳ yêu đương cũng biết, sau lưng có cao nhân nào chỉ điểm à?"
"Đồng chí Liên Mạt Mạt, cái này là do chính anh ngộ ra, em không thể oan uổng người khác như vậy được."
Mạt Mạt hừ một tiếng: "Anh tới đây để đấu võ mồm với em đấy à?"
"Không phải, anh tới đây để nói cho em biết tin tức về cha em."
Mạt Mạt tiến lại gần: "Tin tức gì vê cha em thế?"
Trang Triều Dương ngửi thấy mùi thiếu nữ, sau lưng chợt căng thẳng, nhưng lại không kìm được muốn tới gần hơn, Mạt Mạt thúc giục: "Anh mau nói đi"
"Cha của em là cấp dưới của anh cả của anh rể anh!"
Mạt Mạt siết chặt rèm cửa sổ, sắc mặt khó coi. Cô nên nghĩ đến cái này sớm hơn mới phải, mọi người đều là họ Tô hết, người mà cha cô giúp đỡ năm đó chính là anh rể Tô Chí Cường của Trang Trieu Dương, sau đó cha cô không cẩn thận bị Liên Thu Hoa phát hiện, mới có những chuyện xảy ra sau này.
Trang Triều Dương nắm lấy tay Mạt Mạt, khẩn trương hỏi: "Mạt Mạt, Mạt Mạt, em làm sao vậy? Có phải khó chịu ở đâu không?"
Mạt Mạt hít sâu vài lần mới có thể ổn định tinh thần lại được. Anh rể của Trang Triều Dương nhất định sẽ phải chuyển xuống, mà bị phái đến thôn Tiểu Hà cũng tuyệt đối không phải là trùng hợp mà là do chú Chu tác động vào. Ý định của họ chính là quê quán của cha cô là ở thôn Tiểu Hà, có thể chăm sóc mọi người tốt hơn. Mà cha cô thường xuyên trở về cũng sẽ không làm cho người ta chú ý, nhưng không ngờ tất cả lại bị hủy do tay Liên Thu Hoa.
Mạt Mạt vừa nghĩ đến cái chết của cha, hận ý trong lòng có cố gắng đè ép thế nào cũng không thể đè xuống được. Cô đành phải cắn mạnh đầu lưỡi, tự nhủ bản thân phải bình tĩnh, hết thảy phải nghĩ về chiều hướng tốt mới được.
Trang Triều Dương thấy sắc mặt Mạt Mạt trở lại bình thường, thở phào nhẹ nhõm: "Em thấy không thoải mái ở đâu? Anh đi với em đến bệnh viện nhé?"
Trong lòng Mạt Mạt giật mình, Trang Triều Dương vẫn còn ở đây, trong cái khó ló cái khôn, vẻ mặt thẹn quá hóa giận trừng mắt nhìn: "Vì chuyện này đi đến bệnh viện quá mất mặt, không cần anh quan tâm đâu."
Trang Triều Dương sửng sốt, không hiểu ý của Mat Mat nhíu chặt mày: "Có bệnh thì phải đến bệnh viện, đồng chí Liên, mấy chuyện này em phải nghiêm túc."
Mat Mạt: "...
Trang Triều Dương thấy Mạt Mạt không nhúc nhích, nghiêm mặt: "Em đợi anh, lát nữa anh dẫn em đến bệnh viện."
Mạt Mạt vội vàng kéo Trang Triêu Dương đang muốn trèo tường đi: "Không phải, em không có bệnh, em chỉ bị vấn đề của con gái, anh hiểu chưa?"
Trang Triều Dương thật sự không hiểu, anh chưa từng tiếp xúc với con gái, chỉ vừa trưởng thành liền đi bộ đội, càng không có cơ hội tiếp xúc với con gái nên anh làm sao hiểu được chứ?
Mạt Mạt thật sự muốn cho mình một cái tát, tại sao cô lại nghĩ đến cái lý do này chứ, hiện tại đâm lao thì phải theo lao, nói rõ ràng: "Đến kỳ kinh nguyệt, lúc này anh đã hiểu chưa?"
Giờ thì hiểu rồi, hai tay Trang Triều Dương cũng không biết đặt ở chỗ nào, Mạt Mạt hận không thể tìm một khe hở chui vào, đấm Trang Triều Dương: “Anh mau đi đi.”
Trang Triều Dương hắng giọng, cố tỏ vẻ mình cũng đang bình tĩnh: "Sáng mai anh đi rồi, em nhớ tự chăm sóc bản thân nhé."
Trang Triều Dương nói xong xoay người rời đi, Mạt Mạt nhìn tư thế này sao lại có vẻ mất tự nhiên thế chứ? Chớp mắt một cái, Trang Triều Dương mà cũng thẹn thùng à? Mat Mat không nhịn được cười ra thành tiếng, Trang Triều Dương đang trèo tường thì bị thất thần, sẩy chân ngã xuống khỏi hàng rào, lúc này mới thật sự là hoàn toàn bị mất mặt.
Mạt Mạt ngây người hai giây, ngay sau đó liền cười phá lên, cười đến nỗi nước mắt cũng chảy ral
Trang Triều Dương vịn tường đứng lên, toàn bộ anh minh của mình hôm nay đã bị hủy hết rồi. Cô nhóc không có lương tâm này, lại còn cười đến vui vẻ như vậy nữa. Nhưng nghe tiếng cười trong sân mãi không tiêu tan, Trang Triều Dương lại cảm thấy có thể đổi lấy tiếng cười của cô nhóc này thì một chút mất mặt như thế này cũng không tính là gì.
Cô nhóc này luôn nói là bị dính bẫy của anh, thật ra anh mới là người cam tâm tình nguyện sa lưới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận