Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1033. Cảm Lạnh 1

Chương 1033. Cảm Lạnh 1Chương 1033. Cảm Lạnh 1
Trang Triều Dương làm gây tê cục bộ, dùng cánh tay không bị thương nắm lấy bàn tay lạnh ngắt của vợ, an ủi cô: "Đừng lo lắng, Thanh Bách không làm sao, anh ấy không hề bị thương, phải ở lại xử lý những chuyện còn lại."
Mạt Mạt lại một lần nữa ngồi lại ghế, thở phào một hơi, mọi người đều không bị làm sao thì tốt, trái tim căng thẳng của Mat Mat cuối cùng cũng được thả lỏng, đứa bé trong bụng đạp cô một cái.
Mat Mạt xoa bụng mình,"Ngoan, đừng nghịch ngợm."
Đứa bé trong bụng không còn đá nữa, tim cô không còn đập kịch liệt, cơ thể thoải mái hơn rất nhiều, phía sau lưng mồ hôi đầm đìa, hiện giờ Trang Triều Dương đã không sao nữa rồi.
Mạt Mạt hôm nay ra nhiều mồ hôi, bệnh viện lại hơi lạnh, vừa nóng vừa lạnh, vừa sợ hãi, mũi cô khó thở. Mạt Mạt đau khổ, cô bị ốm là người khỏi lâu nhất.
Cánh tay Trang Triều Dương đã được xử lý xong, vào trong phòng bệnh truyền nước, nhìn thấy mặt mũi vợ mình đỏ bừng, giơ tay đặt lên trán cô,'Cảm lạnh rồi."
Mạt Mạt dùng giọng mũi nghèn nghẹn trả lời ừ một tiếng,"Không sao, cảm lạnh nhẹ thôi, lúc mang thai Tùng Nhân cũng bị cảm lạnh, còn nghiêm trọng hơn lần này, em không sao đâu, anh đã xong hết rồi thì em đi thăm Vân Kiến."
Trang Triều Dương giũ áo đứng dậy, xách theo bình truyền nước,'Anh đi cùng em, em không ở bên cạnh anh, anh không thể yên tâm nổi."
Mat Mạt/Anh đang truyền nước thế này có được không?”
Trang Triều Dương,"Không sao, đây chỉ là chuyện nhỏ, đi thôi!"
Chuyện Trang Triều Dương quyết định, Mạt Mạt nói cũng chẳng có tác dụng gì, chỉ có thể nói với y tá một tiếng, đi tới phòng phẫu thuật.
Lúc Mạt Mạt đến nơi thì cuộc phẫu thuật vừa kết thúc, bác sĩ đi ra ngoài "May mà không bị trúng vào xương cốt, không sao rồi, lát nữa sẽ được đẩy vào phòng bệnh."
Mạt Mạt đã làm xong thủ tục nhập viện, Trang Triêu Dương cũng cần nằm viện mấy hôm, cô đăng kí cho Trang Triều Dương và Vân Kiến ở cùng một phòng bệnh.
Lúc Vân Kiến được đưa ra ngoài thì đã ngủ thiếp đi rồi, Mạt Mạt và Trang Triều Dương cùng nhau trở về phòng bệnh.
Trang Triều Dương muốn gọi bác sĩ tới khám cho vợ mình, Mạt Mat khoát tay,"Bệnh vặt thôi, em về uống chút nước ấm là khỏi rồi, anh ở đây trông Vân Kiến đi, em về nhà, hai đứa nhỏ vẫn còn đang ở nhà đó, đợi buổi tối em lại tới."
Trang Triều Dương nghĩ tới tốc độ lái xe của vợ mình thì không cho phép/Đợi Thanh Bách tới, để anh ấy lái xe."
Mạt Mạt cũng biết bản thân cô đã dọa cho Trang Triêu Dương sợ chết khiếp, chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi đó, Trang Triêu Dương truyền nước xong xuôi thì Liên Thanh Bách mới đến bệnh viện.
Mạt Mạt gọi điện thoại cho nhà họ Thẩm, Vân Kiến tỉnh lại cũng không muốn gọi điện thoại về nhà, ông cậu tuổi tác đã lớn rồi, sợ khiến người già sợ hãi, dù sao thì Vân Kiến sống ở kí túc xá trường học, có lúc thứ bảy chủ nhật không về nhà là chuyện rất bình thường.
Trên người Liên Thanh Bách cũng có máu, anh ấy đi vào phòng,"Không sao hết cả chứ?"
Trang Trieu Dương,"Không sao, đều xử lý xong hết rồi?"
Liên Thanh Bách mệt mỏi ngồi xuống ghế,"Ừ, xử lý xong hết rồi, sáu tên cướp có súng, chết hai tên, còn lại bốn tên đều bị bắt lại rồi, không có tên nào chạy được cả, con tin cũng đã cứu ra ngoài rồi, có mấy người bị sợ hãi quá thì đang nằm viện rồi!"
Mat Mạt hỏi,"Sao Vân Kiến lại bị thương vậy anh?"
Liên Thanh Bách mặt mũi sầm xuống,'Vân Kiến đáng lễ ra không bị thương, Từ Liên sợ hãi, đẩy một cô gái bên cạnh, Vân Kiến kéo cô gái đó, che chắn cho cô gái ấy khỏi bị bắn, chứ nếu dựa vào thân thủ của Vân Kiến thì không bị thương được đâu."
Mạt Mạt cũng không biết phải nói gì nữa, trong đám con tin không ngờ lại có Từ Liên, đã hại Vân Kiến, khuôn mặt cô cũng trở nên lạnh lẽo,"'Không phải em nói chứ, hai đứa con nhà họ Từ nhân phẩm cách biệt quá lớn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận