Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1472. -

Chương 1472. -Chương 1472. -
Mat Mat mua không ít, ba người hai chuyến mới chuyển xong, xe phải rửa sạch một chút, việc này giao cho Tùng Nhân, Tùng Nhân có thể đụng tới xe, khỏi phải nói, rửa xe cũng được.
Cánh tay Mạt Mạt có hơi mỏi, rửa chút hoa quả đặt trên bàn trà, ngồi ở trên ghế sofa xoa cánh tay.
An An muốn giúp mẹ xoa bóp, Mễ Mễ vội vàng ngăn lại: "Anh hai, anh đã dạy em mấy ngày rồi, hôm nay cho em thử một chút."
An An thu tay lại, tránh ra chỗ khác: "Được."
Mạt Mạt duỗi cánh tay ra, đối với Mễ Mễ vẫn rất chờ mong, mấy ngày trước con bé này nhìn thấy cô vất vả, cố ý đi theo An An học, mặc dù lực tay của Mễ Mễ không lớn bằng An An, nhưng ấn xuống cũng thấy dễ chịu.
"Mễ Mễ thật giỏi giang, bây giờ mới có mấy ngày, đã học được kha khá rồi."
Khuôn mặt nhỏ của Mễ Mễ đỏ bừng, vui vẻ.
Chị dâu Tôn sắp xếp thức ăn xong thì đi ra: "Mạt Mạt thật có phúc khí, bọn nhỏ đều hiểu chuyện nghe lời."
Mạt Mạt cười: "Chị dâu, đây là mấy đứa con nhà em, em giới thiệu cho chị."
Chị dâu Tôn nói: "Lúc cô không ở đây, chúng ta đã làm quen rồi." Chị dâu Tôn nhịn không được cảm thán, cha mẹ như nào thì con như thế, đều nói rồng sinh rồng phượng sinh phượng, quả nhiên không phải là giả dối, mấy đứa nhỏ nhà này không nói đến tướng mạo, chỉ nói đến sự thông minh, cũng giống như hai vợ chồng thủ trưởng.
Mạt Mạt hiếm có khi nào chơi với bọn nhỏ, lại không cần nấu cơm, cũng vui vẻ đến chơi với mấy đứa Thất Cân, trình độ ngoại ngữ của Mạt Mạt là hạng nhất, là giáo viên dạy ngoại ngữ tốt nhất cho Mễ Mễ và Thất Cân.
Tùng Nhân và An An đã học được một chút, Mễ Mễ và Thất Cân vừa mới bắt đầu học, lúc này cũng không cần tìm giáo viên, Mạt Mạt tự dạy.
Chị dâu Tôn nấu cơm tối, vì để cho Mat Mạt có thể đánh giá cao, đã dùng mười phần tài nấu nướng của mình.
Chị dâu Tôn nấu đều là những món sở trường, thật ra phần lớn đều là món ăn ngày thường, nhưng mùi vị không tệ, bọn nhỏ ăn ngon.
Mạt Mạt cũng không coi chị dâu Tôn là người ngoài, ngồi cùng ăn trên bàn, ban đầu chị dâu Tôn từ chối, về sau mới ngồi xuống, nhưng ăn cũng rất câu nệ.
Sau khi ăn xong Mạt Mạt xem Mễ Mễ và Thất Cân học thuộc từ đơn, chị dâu Tôn thu dọn nhà bếp xong, trong nhà không còn việc gì, Mạt Mạt lôi kéo chị dâu Tôn tới nói chuyện phiếm.
Chị dâu Tôn rất ngạc nhiên về Mạt Mạt, lúc chị ấy tới, hiểu rõ nhất cũng là thủ trưởng, đương nhiên là nghe chồng nói, nhưng đối với tình hình trong nhà thủ trưởng, chồng chị ấy cũng không hiểu rõ.
Hôm nay tới coi như chị ấy được mở rộng tâm mắt, lại nghe thấy Mạt Mạt nói tiếng Anh, giọng nói đầy vẻ sùng bái: "Mạt Mạt, cô là sinh viên đại học hả?"
Mạt Mạt nói: "Đúng vậy, là nhóm sinh viên đại học đầu tiên lúc khôi phục lại kỳ thi đại học, nhà chị dâu cũng có con đang đi học, cần phải giáo dục cho tốt, sau này phát triển là cần tri thức."
Trong nhận thức chị dâu Tôn biết, sinh viên đại học chính là có công ăn việc làm ổn định, chính là cán bộ, trong lòng suy nghĩ thủ trưởng thật có phúc, có một bà vợ trẻ không nói, còn là sinh viên đại học.
"Tôi nhất định sẽ giáo dục cho tốt, Mạt Mạt làm việc ở chính phủ sao? Ở thôn của chúng tôi cũng có người đỗ đại học, rất oai, ở trong đơn vị của chính phủ, một tháng hơn 80 đồng."
Mạt Mạt bật cười: "Em không nhận phân phối, làm việc ở công ty nước ngoài."
Chuyện này đã vượt qua sự nhận biết của chị dâu Tôn, còn có người không cần phân phối, Mạt Mạt kiên nhẫn giải thích, chị đâu Tôn không ngốc, rất nhanh đã hiểu: "Thì ra đãi ngộ của công ty tốt như vậy! Tôi về sẽ bảo con gái học hành cho tốt, sau này nhất định học đại học, hy vọng có thể có được một công việc tốt."
Mạt Mạt nói chuyện thêm một lúc, trong nhà chị dâu Tôn không có truyền hình gì đó, có thói quen ngủ sớm, thời gian cũng không còn sớm, Mạt Mạt dẫn theo bọn nhỏ lên lầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận