Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 408. Vu khống 2

Chương 408. Vu khống 2Chương 408. Vu khống 2
Lỗ tai Mạt Mạt giật giật: "Dưới lầu sao ồn ào thế nhỉ?"
Tề Hồng chăm chú lắng nghe: "Đúng vậy, hình như có người đang cãi nhau."
Mạt Mạt đứng dậy đi về phía phòng ngủ, mở cửa sổ ra nhìn xuống, dưới lầu có không ít người, Tề Hồng liếc nhìn Hà Liễu: "Cô đoán đúng rồi, nhưng không phải đến cãi nhau."
Mạt Mạt nhìn xuống, thật sự là Hà Liễu, ngược lại Hà Liễu rất lợi hại, nhanh như vậy đã biết là La Tiểu Quyên truyền đi, chặn La Tiểu Quyên lại, khuôn mặt nhỏ lớn chừng bàn tay, tràn đầy nước mắt, chất vấn La Tiểu Quyên.
Tê Hồng cười nhạo: "La Tiểu Quyên không phải đối thủ của Hà Liễu, cô nhìn đi, La Tiểu Quyên thua rồi, không được, tôi phải xuống dưới, không thể để cho Hà Liễu đạt được ý định."
Mạt Mạt giữ chặt Tề Hồng: "Không cần đi, đã kết thúc rồi."
Tề Hồng vừa nhìn đã thấy thật, La Tiểu Quyên đã chạy đi, Hà Liễu đang lau nước mắt cảm ơn mấy người vợ quân nhân đứng xem, Tê Hồng há to miệng: "Vậy cũng quá nhanh, vừa mới bắt đầu đã kết thúc?"
Mạt Mạt ghé vào trước cửa sổ: "Như vậy mới nói rõ Hà Liễu thông minh, thứ nhất, cô ta bắt được điểm La Tiểu Quyên nợ tiên khắp nơi không trả, cô không phát hiện ra, những vợ quân nhân dưới lầu đều là những người cho La Tiểu Quyên mượn tiền. Thứ hai, cô ta ở đại viện lôi kéo quan hệ không vô ích, nhìn những vợ quân nhân xung quanh xem, đều lớn tuổi rồi."
Tề Hồng xem xét thì đúng là như vậy thật, vô lực dựa vào cửa sổ: "May mắn cho chị dâu cô có cô ở bên cạnh, nếu không chị dâu cô đã sớm mắc lừa rồi."
Mạt Mạt liếc mắt, tự tin nói: "Cô quá coi thường anh trai tôi, anh tôi có thể cùng với Trang Triều Dương đấu với người khác, anh ấy lợi hại đó!"
Tề Hồng gào lên: "Cô có thể đừng gián tiếp khen Trang Triều Dương không? Đừng cho là tôi không nghe ra nhé."
Mạt Mạt vô tội nói: "Rõ ràng như vậy sao?"
Te Hồng nghiến răng: "Đương nhiên rồi."
Mạt Mạt gật đầu: "Được rồi, vậy tôi thừa nhận, tôi đang khen Trang Triều Dương."
Tề Hồng: "Không có cách nào làm bạn bè."
Mạt Mạt lôi kéo Tề Hồng đang oán trách, chỉ vào Hà Liễu: "Nhìn nét mặt của cô ta kìa."
Thị lực của Tề Hồng tốt: "Đây là đắc ý chứ đâu!"
Mat Mạt ừ một tiếng, sau khi ầm ï một lần, nếu có lời đồn đại trừ phi bắt được tại chỗ, nếu không đều không hề hấn gì với Hà Liễu, chỉ số thông minh của Hà Liễu quá khó đối phó.
Tê Hồng e sợ thiên hạ còn chưa đủ loạn lại kêu to: "Hà Liêu, người còn chưa đi hết đâu, cô đã lộ ra nụ cười chiến thắng, ngụy trang vẫn chưa đến nơi đến chốn nha! Năm đó cô nhớ thương Triệu Hiên nhà tôi, cũng không có chuyện như ngày hôm nay, nói thật, cô đã đến đây lâu như vậy rồi, thấy tôi là tránh, làm sao vậy, sợ tôi lại đánh cô a2"
Mat Mạt: "...
Hình như cô thông minh quá nên bị thông minh hại, cười híp mắt nhìn Tề Hồng, đối phó với Hà Liễu còn có biện pháp mới, nắm đấm lớn mới là đạo lý quyết định, không phục à, đánh đến khi nào cô phục thì thôi.
Lúc này Hà Liễu trợn mắt nhìn, giọng của Tề Hồng rất lớn, hét rất to, vang đến mấy toà nhà cũng có thể nghe thấy được, rất nhiều vợ quân nhân mở cửa sổ, đều đang nhìn cô ta.
Tề Hồng nổi tiếng trong đại viện, cũng có vài người biết, Tê Hồng là đứa con gái bảo bối của nhà họ Tề, Chính Uỷ Triệu cũng có bối cảnh, người ta không cần phải nói dối, ánh mắt mọi người nhìn Hà Liễu không bình thường.
Mat Mat cười ngặt nghẽo, Tề Hồng nhìn Mạt Mạt: "Sao lại cười vui vẻ như vậy?"
Mạt Mạt liếc mắt, tâm trạng vô cùng tốt: "Tôi đã học được kỹ năng mới ở chỗ cô."
Tề Hồng đắc ý: "Tôi cũng có ưu điểm, sau này học tập một chút."
Mạt Mạt trả lời: "Nhất định phải học." Đôi môi của Hà Liêu run ray nói với bản thân phải tỉnh táo, nhất định phải bình tĩnh, lúc này nếu như nói sai một câu, là cô ta xong đời rồi.
"Tề Hồng, năm đó cô và Triệu Hiên chưa kết hôn, tôi thích Triệu Hiên thì có gì sai, cô không thể vu khống tôi, mặc dù tôi là một người lính văn nghệ nhỏ, nhưng cũng có khí phách, trước kia cô cậy thế gia đình làm khó tôi, tôi đã nhịn, sao cô còn níu lấy tôi không tha."
Bạn cần đăng nhập để bình luận