Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 630. Chột da 2

Chương 630. Chột da 2Chương 630. Chột da 2
Chột dạ 2
Mạt Mạt nói: "Chị có gặp được chị Vương, chị ấy nói trong nhà có người tới nên chị liền trở về, sao lại không thấy Tùng Nhân đâu cả?"
Mộng Nhiễm cười: "Tùng Nhân làm ầm ï muốn đi sang chơi với Tâm Bảo, Vân Kiến dẫn nó sang nhà chị Tề rồi."
Mạt Mạt trợn mắt: "Nhất định là Tề Hồng bây giờ đang ngồi ở nhà khóc toáng lên rồi, cô ấy sợ nhất là Tùng Nhân tới chơi, trong nhà không yên tĩnh nổi, đúng là vua phá hoại mà."
Mộng Nhiễm chớp chớp mắt: "Khó trách vẻ mặt Vân Kiến giống như kiểu xem kịch vui vậy."
Lý Lam nhìn dáng vẻ Mộng Nhiễm và Liên Mạt Mạt nói cười thân mật, đây là sự ăn ý mà ở chung rất lâu mới có thể có. Lý Lam mím môi, Mộng Nhiễm và Liên Mạt Mạt rốt cuộc có quan hệ gì? Liên Mạt Mạt, họ Liên, Lý Lam trợn tròn mắt, nếu cô ta nhớ không lầm thì chồng của Mộng Nhiễm cũng họ Liên.
Mạt Mạt liếc nhìn thời gian, nói với Mộng Nhiễm: Đi thôi, đi cứu Tê Hồng."
Mộng Nhiễm cười: "Dạ."
Mạt Mạt cầm chìa khóa, quay về phía Hứa Noãn Tâm và Lý Lam đang đứng ở cửa nói: "Tôi muốn khóa cửa đi ra ngoài, xin nhường đường."
Hứa Noãn Tâm lui một bước, lui hẳn ra ngoài cửa rồi hỏi: "Có phải cô biết tôi không, tôi muốn được giải thích, cô có thể dẫn tôi đi tìm Vân Kiến được không? Chuyện lúc trước tôi thật sự không biết mà."
Mạt Mạt chờ Lý Lam đi ra liền đóng cửa lại, nghiêng đầu nhìn Hứa Noãn Tâm. Hứa Noãn Tâm vẫn đang nhìn thẳng vào Mạt Mạt không hề né tránh, nhưng động tác nhỏ trên đầu ngón tay lại bán đứng cô ta.
Mạt Mạt thu hồi ánh mắt: "Tôi tin là cô không biết, tôi đoán, cô biết chuyện người nhà họ Hứa làm, còn rất tức giận nữa, tôi nói có đúng không?"
Đáy mắt Hứa Noãn Tâm hiện lên ánh sáng: "Đúng vậy, tôi thật sự rất tức giận mà."
Khóe miệng Mạt Mạt hơi nhếch lên, tiến lên một bước, chiều cao của cô và Hứa Noãn Tâm gần như ngang nhau, khuôn mặt cách rất gần, Hứa Noãn Tâm khống chế bản thân không lui về phía sau, môi Mạt Mạt khẽ nhếch lên: "Bởi vì người nhà họ Hứa làm rối loạn kế hoạch của cô."
"Không phải thế."
Mạt Mạt lui ra sau một bước: "Cô đã nghe về câu này chưa, càng nóng lòng phản bác càng chứng tỏ đang chột dạ."
Hứa Noãn Tâm cắn môi: "Tôi nghe không hiểu cô đang nói gì."
Mạt Mạt cười: "Vậy lời tiếp theo của tôi, nhất định cô có thể nghe hiểu. Cô lợi dụng Vân Kiến vẫn còn nhỏ, mượn cơ hội tiến vào nhà cậu út của tôi. Đáng tiếc, cô không ngờ Vân Kiến lại thông minh đến như thể, tuy rằng nó vân còn nhỏ nhưng rất nhanh đã phát hiện ra mục đích của cô, rốt cuộc cô không vào được nhà, cho đến khi nghe được tin tức mẹ Vân Kiến chết đi, cô đã rất vui bởi vì cơ hội đã đến. Đáng tiếc cô lại có đồng đội heo."
Trái tìm Hứa Noãn Tâm đập thình thịch, người phụ nữ trước mắt nói trúng tâm tư của cô ta rồi. Hứa Noãn Tâm rũ mắt xuống, sống chết không nhận: "Tôi không biết cô đang nói gì."
Mạt Mạt: "Thừa nhận hay không thừa nhận là tùy cô, chúng tôi biết chuyện gì đã xảy ra là được."
Mạt Mạt nói xong liền dẫn Mộng Nhiễm đi, Lý Lam vẫn còn chưa hết bàng hoàng khi phát hiện ra sự thật rằng Mộng Nhiễm được gả vào gia đình mà cô ta vẫn hằng mong muốn được gả vào. Nghĩ đến ánh mắt châm chọc của chồng Mộng Nhiễm ngày hôm qua, cô ta mới biết được, ngày hôm qua cô ta giống như một tên hề nhảy nhót như thế nào.
Mạt Mạt và Mộng Nhiễm cùng đi xuống lầu, Hứa Noãn Tâm không yên lòng đi xuống lầu với Lý Lam. Lý Lam nhìn bóng lưng Liên Mạt Mạt, ánh mắt lại nhìn về phía Hứa Noãn Tâm, ánh mắt chuyển động. Đến cả Mộng Nhiễm cũng có thể thì vì sao ta cô không thể được chứ. Nếu cô ta có thể gả cho Miêu Niệm, cô sẽ có vai vế cao hơn Mộng Nhiễm. Làm cháu trai, làm sao có thể thân thiết hơn cả con ruột được chứ.
Lúc Mộng Nhiễm muốn vào cửa khu nhà liền nhìn thoáng qua Lý Lam. Cô quá hiểu Lý Lam, Lý Lam tranh cường hiếu thắng, nếu biết cô ấy có một hôn sự tốt, nhất định Lý Lam sẽ không cam lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận