Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 633. Lão đại 1

Chương 633. Lão đại 1Chương 633. Lão đại 1
Tề Hồng ngồi xuống nói: "Buổi sáng tôi và Triệu Hiên đến thị trấn thì xem được một vở kịch."
Mạt Mạt bỏ cái quần nhỏ làm cho Tùng Nhân xuống: "Vở kịch?"
"Đúng, chính là vở kịch, Cảnh Tinh Tinh và Liên Thu Hoa, tôi nhớ đã nghe cô nói, chồng của Liên Thu Hoa nuôi một tình nhân ở bên ngoài, hôm nay tôi mới biết đó lại là Cảnh Tinh Tinh, tôi đã nói rồi, thứ nhất Cảnh Tinh Tinh không có việc làm, thứ hai lại không có chỗ ở, sao có thể ở lại trong thị trấn."
Mạt Mạt tiêu hoá tin tức một lúc: "Ý của cô là, Cảnh Tinh Tinh cướp chồng của Liên Thu Hoa, bây giờ xảy ra chuyện rồi hả?"
"Không có chuyện gì xảy ra cả, Liên Thu Hoa và Cảnh Tinh Tinh cũng không ngốc, bây giờ bọn họ đều dựa vào người chủ nhiệm kia để sống, nếu thật sự ồn ào để xảy ra chuyện gì, đối với bọn họ cũng không có lợi, tôi nhìn thấy bọn họ đánh nhau, chờ đến khi tất cả mọi người giải tán, tôi nghe thấy bọn họ mắng nhau mới biết được."
Mạt Mạt: "Cảnh Tinh Tinh không chọn người khác, chuyên gia chọn chồng của Liên Thu Hoa, cô ta còn ghi nhớ mối hận Liên Thu Hoa giúp Ngô Tinh Tỉnh đó."
"Tôi cũng đoán là vậy, rất lâu rồi không nghe thấy tin của Ngô Tinh Tinh, mấy lần cô về thành phố cũng chưa từng gặp à?" “Tôi chưa từng gặp, ngược lại là nghe Tôn Tiểu Mi nhắc tới, cha của Ngô Tinh Tinh xảy ra chuyện rồi, Ngô Tinh Tinh dẫn theo đứa con cắt đứt qua lại với gia đình, năm ngoái đã tiêu hết vốn liếng, cô ta đã quen cuộc sống thoải mái, nói là lập gia đình rồi."
Te Hồng biu môi: "Chỉ có cô ta như thế, có thể nghiêm túc mà sinh sống hay không?"
"Tôi cũng không biết, chưa nghe nói là thế nào."
Tê Hồng: "Cô có nghe nói không, vài người chị dâu trong trung đoàn, bởi vì chuyện ai có thể đến thị trấn dạy học mà cãi nhau âm ï."
"Ngược lại tôi không nghe nói đến, đã công bố số người rồi à?"
"Ừm, hôm trước Tiểu Lưu dán thông báo, ở đại viện có không ít trung đoàn đâu, mới được 5 người, những trung đoàn nào không được phân chia, đều có mâu thuẫn với nhau."
"Mâu thuẫn là không thể tránh khỏi, bây giờ từng nhà cũng không dễ dàng øì, tôi nghe Vệ Nghiên nói, lần này trong trấn rất coi trọng giáo viên, cho 12 đồng tiền lương, còn có phiếu lương thực và phụ cấp nữa, cô nghĩ một chút mà xem, đại viện của chúng ta, vì theo quân, rất nhiều người có công việc đều từ chức, bây giờ có thể đến khu lân cận để đi làm, tiền lương còn cao như thế, đương nhiên là sẽ tranh nhau bể đầu rồi."
Tê Hồng bực bội nói: "Căn bản là không có liên quan øì đến hai chúng ta, hai ta lại không muốn làm việc, nhưng gần đây, lời trong lời ngoài thăm dò lấy tin tức ma tôi nghe thay đều đề phòng tôi cao độ, đều muốn coi tôi thành kẻ địch rồi."
Mạt Mạt nói: "Tôi cũng vậy, từ khi bắt đầu có tin tức, luôn luôn có người thăm dò tôi."
"Hiện tại tôi chỉ hy vọng có thể nhanh chóng quyết định số người."
Mạt Mạt: "Tiểu Lưu cũng hy vọng như vậy, gần đây cậu ấy gặp ai cũng tránh."
Tê Hồng lại hàn huyên một lúc, roi dắt Tâm Bảo về.
Tâm Bảo đi rồi, Tùng Nhân không ở nhà được nữa, lôi kéo tay Vân Bình muốn xuống lầu, Vân Kiến đứng dậy đi theo, trong nhà chỉ còn lại một mình Mạt Mạt.
Mạt Mạt trở lại phòng ngủ, nhàn rỗi không có việc gì làm, nhìn tiền lẻ trên bàn, ba năm nay Tùng Nhân đã hao phí toàn bộ tinh lực của cô, hình như cô chưa từng đếm xem trong nhà có bao nhiêu tiền.
Tỉnh thần Mạt Mạt tỉnh táo, đóng cửa lại, ngồi trên giường, cầm một tấm vải trải lên, lấy tiền ra từ trong không gian, trong hộp gỗ là tiền mà lúc cô và Trang Triều Dương kết hôn, những năm nay cô vẫn luôn không động tới, đều tiêu tiền lương của Trang Triều Dương.
Mạt Mạt lấy hồng bao bày ra, kiểm đếm tiền hồng bao nhận được hơn ba năm qua, sinh con được một khoản, năm mới ông ngoại cứng rắn nhét cho một khoản, bà ngoại lại cho một khoản, Mạt Mạt khẽ đếm, trong hồng bao có hai ngàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận