Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 397. Vừa ý ai 1

Chương 397. Vừa ý ai 1Chương 397. Vừa ý ai 1
Hoa Trắng Nhỏ vén tóc mai, Mat Mạt cười nhạo: "Chị cũng tự biết chị không nắm được Trang Triều Dương, chẳng lẽ em còn không bằng chị?"
Cảnh Tinh Tinh nghiến răng: "Mày."
Hà Liễu cười lạnh: "Chị họ, chị có thể khách khí với em chút không, đừng quên chị đang cầu cạnh em đấy"
Cảnh Tinh Tinh rất muốn xé bộ mặt đắc ý của Hà Liễu xuống, nhưng không được, về sau cô ta có thể có được cuộc sống tốt hay không đều phải trông chờ vào Hà Liễu.
Hà Liễu chỉnh sửa lại quân phục, khoé miệng hoàn mỹ câu lên, dáng vẻ giống như một cô gái ngoan ngoãn nhà bên: "Đi thôi chị họ, còn phải đi thăm ông Miêu nữa!”
Cảnh Tinh Tinh sầm mặt cảnh cáo: "Hà Liễu, nếu như mày không làm cho ông Miêu tha thứ cho tao, tao đưa mày đến như thế nào thì sẽ để mày cút về như thế."
Hà Liễu vẫn luôn cười, nhưng trong đáy mắt lại lạnh nhạt, Cảnh Tinh Tinh còn tưởng rằng mình vẫn là công chúa nhỏ trước đây à, giả thì cũng là giả, so sánh với hàng thật vừa rồi, khác nhau một trời một vực.
Cô ta cũng không ngu ngốc đặt hi vọng của bản thân lên người của Cảnh Tinh Tinh, cô ta cần phải mưu tính vì chính mình, Hà Liêu sờ lên mặt mình, đây là vốn liếng của cô ta.
Mạt Mạt về đến nhà, rửa chân, chân cũng không thành thật: "Đồng chí Trang Triều Dương, em họ Cảnh Tinh Tinh thật giả dối."
Trang Triều Dương dùng chân đè chân Mạt Mạt xuống, đáy mắt là sự chán ghét không hề che giấu: "Về sau cách xa cô ta một chút."
Mạt Mạt quay đầu lại nhìn Trang Triêu Dương, giật mình, năm đó Ngô Mẫn cũng là hình tượng này, như này lại gợi nhớ đến những hồi ức không hay nhất của Trang Triều Dương.
"Biết rồi, em ấy hả chỉ là sợ cô ta đụng phải em, cô ta và Cảnh Tinh Tinh đến nhà ông ngoại!"
Trang Triều Dương cọ chân cho Mạt Mạt: "Cô ta vừa đến, em liền nói đau bụng, mấy lần sẽ không dám tới nữa."
Mat Mat:
Biện pháp tuyệt vời này cũng chỉ có Trang Triều Dương mới nghĩ ra được.
Trang Triều Dương bê nước ra ngoài, trở lại ôm Mạt Mạt: "Đồng chí Liên Mạt Mạt, đi ngủ."
Mạt Mạt chui vào trong ngực Trang Triều Dương cọ xát, bây giờ trời có hơi lạnh, trong ngực Trang Triều Dương chính là lò sưởi lớn: "Đồng chí Trang Triều Dương, em cảm thấy cơ thể của anh hình như càng ngày càng nóng rồi."
Trang Triều Dương nghẹn họng: "Đồng chí Liên Mat Mat em thật sự không biết nguyên nhân à?”"
Mạt Mạt vô tội nháy mắt: "Không biết."
Trang Triều Dương nắm lấy tay Mạt Mạt, dùng hành động thực tế nói cho cô biết nguyên nhân, Mạt Mạt: "...
Cô hối hận rồi, sớm biết như này đã không trêu chọc Trang Triều Dương, mặt đỏ lên: "A, đồng chí Trang Triều Dương, buông tay của em ra."
Trang Triều Dương hôn lên môi Mạt Mạt: "Làm một tí."
Mat Mạt: "...
Về sau cô nhất định trung thực, nhất định.
Mấy ngày sau đó, Mạt Mạt đoán sai rồi, em họ của Cảnh Tinh Tinh ấy vậy mà không đến tìm cô.
Tề Hồng giúp Mạt Mạt lấy len đan, cười lạnh: "Hà Liễu bận kết thân với vợ của quân nhân trong đại viện rồi!"
Mạt Mạt tạm ngừng tay lại: "Cô ta tên là Hà Liễu!"
Te Hồng vỗ đầu: "Xem trí nhớ của tôi này, quên mất nói cho cô biết tên, gọi là Hà Liễu, Liễu trong cây liễu."
Mạt Mạt lấy ra một bọc sợi len đan khác hỏi: "Cô ta kết thân với vợ quân nhân?"
Tê Hồng bĩu môi: "Đúng vậy, nhìn thấy người ta là ngọt ngào gọi chị dâu, hôm nay giúp nhà này làm chút việc, ngày mai giúp nhà kia, bây giờ đa số vợ quân nhân deu rất thích cô ta, nhất là những người đã có tuổi, nhìn thấy Hà Liễu là lại gọi Tiểu Hà, Tiểu Hà. Nhưng mà mấy người trẻ tuổi cũng không để ý đến cô ta."
Mạt Mạt cười: "Những người trẻ tuổi còn phải đề phòng cô ta ay chứ."
Tề Hồng gật đầu: "Đúng vậy."
Tê Hồng đột nhiên hỏi: "Mấy ngày nay cô ở chỗ ông Miêu không gặp được Hà Liễu à?"
Mạt Mạt lắc đầu: "Không có, mỗi lần tôi tới Hà Liễu và Cảnh Tinh Tinh còn chưa từng tới."
Bạn cần đăng nhập để bình luận