Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 772. Tan nát 2

Chương 772. Tan nát 2Chương 772. Tan nát 2
Ở thành phố S ba ngày, chuẩn bị trở về thủ đô, còn có một tuần nữa là đến khai giảng rồi, đã có người mua vé đến trường học sớm rồi.
Ở thành phố S không có người quen, không mua được vé giường nằm, mua ghế ngồi cứng, cũng may một ngày rưỡi là có thể đến thủ đô rồi, chịu đựng một chút là được.
Đa số hành khách trở về đều là người trẻ tuổi, trên mặt mỗi người đều vui mừng hớn hở, đây đều là ra phía Bắc đi học.
Mạt Mạt nghe mọi người xung quanh nói chuyện phiếm, kỳ lạ là không thấy khó chịu, giống như cũng cảm nhận được tinh thần phấn chấn, cô cũng tràn đầy năng lượng.
Tàu hoả đến thủ đô là buổi trưa, không có nhiều đồ nên ngồi xe buýt vê.
Đồ đạc gửi vận chuyển đã được đưa về nhà.
Lúc Mạt Mạt về nhà, trong phòng khách bày không ít đồ, đều là Tô Nhị lấy giúp.
Kiện hàng mà Mạt Mạt gửi qua bưu điện cũng đến rồi, đang ở chỗ gác cổng, Mạt Mạt đặt đồ trong tay xuống, dẫn theo Vân Kiến đi hai lần mới chuyển được hết đồ về.
Đồ trong phòng khách không ít, nhìn mà đau đầu, lấy từng thứ một đi vậy, đầu tiên là quạt, mỗi một gian phòng bày một cái. Hải sản thì bỏ vào tủ lạnh, hôm nay bắt đầu, tủ lạnh phải cắm điện, hoa quả thì cầm tới nhà bếp, phân chia một ít ra ngoài, mang đi tặng người khác.
Quần áo lấy ra, quần áo của Mạt Mạt, của bọn nhỏ thì lát nữa giặt, roi sau đó phải đi gửi bưu điện.
Mạt Mạt thu dọn xong đã là hai tiếng sau, vốn dĩ muốn nghỉ ngơi, nhìn thoáng qua thời gian, bỏ đi, buổi tối nghỉ cả thảy đi.
Mạt Mạt thay quần áo, tặng cho cha mẹ Tề Hồng một chút hải sản và hoa quả, lại chia cho những nhà có quan hệ không tệ một chút táo.
Về đến nhà đã là ba rưỡi rồi, giặt quần áo đến 5 giờ, buổi tối nấu mì trộn nước sốt chao dầu.
Ăn cơm xong, Mạt Mạt và bọn nhỏ đã mệt muốn chết rồi, tắm rửa qua loa, bọn nhỏ về đi ngủ.
Ngược lại Mạt Mạt có sức sống hơn, nằm trên giường, lấy vở và bút ra, tính toán xem cô đã bỏ ra tất cả là bao nhiêu, chỉ riêng thành phố F đã xài hơn 500.
Thành phố S thì càng nhiều hơn, hơn 800, lại còn tiền vé xe, xong, tiêu hết 1400.
Mạt Mạt há miệng, may mà vốn liếng dày, nhưng mà Mạt Mạt không hối hận đã tiêu nhiều tiền như vậy, những thứ này đều là nên tiêu.
Cô cho rằng thường xuyên dẫn bọn nhỏ ra ngoài là tốt, không chỉ có thể nhìn ngắm cảnh sắc của Tổ quốc, còn phải xem sự phát triển của Tổ quốc, để cho bọn nhỏ mở mang tầm mắt, không nên làm ếch ngôi đáy giếng.
Tiền trong nhà Mạt Mạt, lúc đầu tiền tiết kiệm có hơn mười ngàn, bây giờ chỉ còn lại có hơn chín ngàn, tiền không phải để tiêu à.
Mạt Mạt cất kỹ quà cho Trang Triều Dương, vở cũng cất kỹ, lấy ra ảnh chụp đã buộc lại, chọn ra những tấm muốn gửi về nhà, còn lại thì để vào trong album ảnh.
Mạt Mạt nhìn album ảnh sắp đầy, ngày mai lúc đi rửa ảnh thì lại mua một quyển.
Cuối cùng Mat Mat ôm album ảnh ngủ thiếp đi, buổi sáng Mạt Mạt nấu cháo ăn dưa muối qua loa, bọn nhỏ thực sự mệt mỏi, có chút iu xìu, Mạt Mat đi ra ngoài cũng không theo đi nữa.
Mạt Mạt đi rửa ảnh trước, cô là khách quen của tiệm ảnh, mặc dù không thể giảm giá, nhưng năng suất cũng không tệ lắm.
Mạt Mạt gửi ảnh xong, thì đến cửa hàng, nói thật, cô rất không thích album ảnh ở niên đại này, không đẹp, không đáp ứng được thẩm mỹ của Mat Mạt, cô chỉ có thể tận lực chọn một cái vừa mắt.
Lúc trở lại đại viện, thì đến cửa hàng thực phẩm phụ, mua ít thịt và cá, nhìn thấy cải trắng thì mua một cây, Mạt Mạt thật sự nhớ rau nhà kính, năm 1965 có nhà kính đầu tiên, ở niên đại này có rau nhà kính, chỉ là chi phí cao, số lượng ít, bình thường thì không cung cấp ra thị trường.
Mạt Mạt muốn ăn rau nhà kính, còn phải đợi hai năm nữa, chờ đến lúc bắt đầu nhận khoán ruộng đất, chờ đến lúc hoàn toàn cho phép kinh doanh buôn bán.
Mạt Mạt vừa nhớ đến rau xanh, vừa đi về nhà, lên lầu, lấy chìa khoá ra mở cửa, trong nhà có người đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận