Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 734. Giúp Đỡ 2

Chương 734. Giúp Đỡ 2Chương 734. Giúp Đỡ 2
Điện thoại của bưu điện khá đắt, Mạt Mạt nói thêm mấy câu nữa liền cúp máy.
Mạt Mạt về đến nhà, không ngờ Hạ Ngôn đến, thấy Mạt Mạt thì rất kích động, Mạt Mạt mở cửa cho các con vào nhà trước,"Có chuyện ạ?"
Hạ Ngôn vội hỏi,'Bàng Linh là Phạm Linh đúng không?"
Mạt Mạt nhướn mày, hành động của nhà họ Phạm cũng nhanh gớm, nhanh như vậy đã điều tra ra.
Mạt Mạt im lặng, trong lòng Hạ Ngôn đã có đáp án, hôm nay bà ta về nhà, lên lầu đi qua phòng sách, nghe thấy con trai và chồng nói chuyện, nhiều năm như vậy, bà ta lại là người cuối cùng biết con gái bị thay thế, đứa con gái bà ta yêu thương bao nhiêu năm nay là giả.
Bà ta vốn đi tìm Trang Triều Lộ, nhưng Trang Triều Lộ không có nhà, bà ta nhớ đến Liên Mạt Mạt.
Hạ Ngôn nhất thời không chấp nhận nổi, hơi chóng mặt, Hạ Ngôn muốn hỏi chuyện Bàng Linh thì Tôn Nhụy đến tìm, Tôn Nhụy mồ hôi đầy đầu, chạy tới, Tôn Nhụy muốn giơ tay diu Hạ Ngôn, Hạ Ngôn hất tay ra,"Đồ giả, tất cả đều là giả."
Hạ Ngôn mắt đỏ hoe chạy xuống lầu, không thèm nhìn Tôn Nhụy, Tôn Nhụy phản ứng lại thì biết đã xong đời rồi, Hạ Ngôn biết rồi. Tôn Nhuy hai mắt do bừng,'Liên Mat Mạt, có phải cô nói không, có phải cô không."
Giọng nói chất vấn của Tôn Nhụy càng ngày càng lớn, Vân Kiến sợ chị bị thiệt nên đi ra ngoài, Tào Cảnh Dật hàng xóm cũng mở cửa ra.
Tôn Nhụy không quan tâm, ánh mắt nhìn chằm chằm Mạt Mạt.
Mạt Mạt không chịu bị oan ức, cười lạnh,"Không phải tôi, nhà họ Phạm ngoại trừ Hạ Ngôn ra thì tất cả mọi người đều biết cô là giả, có nghe hiểu không? Nhà họ Phạm từ đầu đến cuối đều biết cô là giả."
Tôn Nhụy lắc đầu, kích động nói,"Không thể nào, cô lừa tôi, đúng, cô lừa tôi, chính là cô nói, đều là cô nói."
Mạt Mạt,"Không tin thì cô về hỏi khác biết."
Tôn Nhụy giờ mới nhớ ra, Hạ Ngôn biết rồi, nhà họ Phạm cũng biết rồi, cô ta phải quay về, đúng, cô ta phải quay về, Tôn Nhụy xoay người chạy xuống lầu.
Mạt Mạt vào nhà, Vân Kiến muốn đóng cửa, Tào Cảnh Dat chặn cửa,Người anh em, rốt cuộc là chuyện gì? Cái gì mà giả mà thật?"
"Không có gì!"
Tào Cảnh Dật,!.."
Cuối cùng Tào Cảnh Dật cũng không hỏi gì, có người đến tìm, Tào Cảnh Dật liền rời đi.
Vân Kiến cuối cùng có cơ hội hỏi,"Chị, nhà họ Phạm biết rồi, có đi tìm Bàng Linh không? "Sẽ không đâu, bọn họ đâu tiên phải giải quyết được Hạ Ngôn, sau đó là Tôn Nhụy cũng phải xử lý hẳn hoi, thống nhất được lý do mới đi tìm Bàng Linh.”
Vân Kiến,"Em đoán Bàng Linh sẽ không về đâu."
Mat Mat cười,'Đương nhiên sẽ không về, người nhà họ Bàng không dễ dụ, tuy Bàng Linh mất trí nhớ nhưng vẫn biết phán đoán."
Mạt Mạt chẳng ngờ, cả nhà Phạm Đại Bằng hai hôm sau sẽ đến tìm cô, lần đầu tiên Mạt Mạt gặp Phạm Đại Bằng, tâm hơn năm mươi tuổi, đeo kính, giống một học giả, ngồi trên ghế, liên tục cười hì hì.
Mạt Mạt thầm nói, khẩu phật tâm xà nham hiểm chính là Phạm Đại Bằng.
Mạt Mạt đánh giá Phạm Đại Bằng, Phạm Đại Bằng cũng đang đánh giá Mạt Mạt, có thể hợp mắt Trang Triều Lộ, quả nhiên không đơn giản, lâu như vậy cũng không hỏi tại sao tới, lấy tĩnh làm động, luôn đợi ông ta lên tiếng!
Phạm Đại Bằng kiên nhẫn, Mạt Mạt càng kiên nhẫn hơn, Phạm Đại Bằng không gấp, Hạ Ngôn gấp, bà ta gấp gáp muốn biết tin tức của Bàng Linh, nhưng chồng chưa lên tiếng, bà ta không dám lên tiếng, nhiều năm qua, chồng chính là ông trời.
Hôm nay chỉ có Phạm Đại Bằng và Hạ Ngôn đến, Phạm Đại Bằng uống cốc nước thứ hai, thấy Mạt Mạt như chẳng có việc gì mà giở sách vở, cười ha ha,"Cô gái không tồi đâu!"
Mạt Mạt yên tâm bài tập của Tùng Nhân, nói nhàn nhạn,"Nếu là chuyện của Bàng Linh thì tôi không giúp được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận