Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1643. -

Chương 1643. -Chương 1643. -
Mat Mạt lạnh mặt với Lý Thư đang ngồi trên ghế sofa, trong giọng nói đầy sự châm chọc: "Đã lâu không gặp, lần trước tai nạn xe cộ, lần này cứu người, cô Lý thật sự là rất thủ đoạn."
Khuôn mặt nhỏ của Lý Thư tái đi, trong đôi mắt to lập tức đong đầy nước mắt: "Cô Liên, có phải cô có sự hiểu lầm với em hay không, tai nạn xe cộ lần trước, em thật sự không phải cố ý."
Miêu Tình rất yêu quý những bé gái, trong nhà ít con gái, đều là những thẳng nhóc thối, cho nên vô cùng thích những cô bé mềm mại, Miêu Tình thấy cô bé khóc, vội vàng đưa khăn tay tới: "Mạt Mạt, sao con lại hung dữ với con bé như thế, nói chuyện cho cẩn thận, con bé là ân nhân cứu mạng của mẹ đó!"
Mạt Mạt nghe thấy từ ân nhân cứu mạng thì đau dạ dày: "Mẹ, mẹ không hiểu đâu, mẹ cũng đừng xen vào."
Miêu Tình cau mày: "Sao mẹ có thể mặc kệ chứ, vốn dĩ con bé không muốn tới, là mẹ kéo tới, giờ thì hay rồi, không được cảm ơn ngược lại còn bị con doạ cho khóc."
Mạt Mạt nhức đầu, đừng thấy mẹ bình thường vô cùng dễ nói chuyện, cũng không nóng nảy gì, nhưng có khi mẹ sẽ rất ngang, quyết định rồi thì người khác có nói cái gì bà cũng sẽ không nghe, Mat Mat càng chán ghét Lý Thư hơn.
Lý Thư vừa lau nước mắt, trong lòng xoay chuyển, cô ta cảm thấy tình huống hiện tại rất bất lợi đối với cô ta, nếu như ở lại nữa thì Liên Mạt Mạt nhất định sẽ theo đó mà chán ghét cô ta, cô ta đứng dậy: "Bà Miêu, cô Liên, cháu đi trước."
Mạt Mạt không nhúc nhích, Miêu Tình cũng không trông đợi vào con gái sẽ cho khuôn mặt hoà nhã, tính khí của con gái bà biết, đã nhiều năm như vậy, không nổi giận là không nổi giận, nhưng nổi giận lên thì đến bà cũng có chút sợ hãi.
Miêu Tình tự tiễn Lý Thư ra khỏi cửa, Lý Thư ngước khuôn mặt nhỏ lên: "Bà Miêu bên ngoài lạnh lẽo, bà nhanh vào đi, tự cháu đi là được rồi."
Miêu Tình vỗ vào tay Lý Thư: "Bà tiễn cháu, cháu cũng đừng để trong lòng, Mạt Mạt chỉ là nhất thời chưa xoay chuyển được."
Lý Thư cúi đầu vâng một tiếng, Miêu Tình thở dài, cảm thấy Lý Thư bị tổn thương, càng yêu quý Lý Thư hơn, ghi lại địa chỉ nhà của Lý Thư, còn lưu lại số điện thoại cho Lý Thư, vẫn luôn tiễn Lý Thư ra đến cổng lớn mới trở về.
Lý Thư nhớ kỹ số điện thoại, khóe miệng lúc này mới nhếch lên, xem ra Liên Mạt Mạt rất nghe lời mẹ, cô ta có thể mưu đồ lớn ở chỗ này, chỉ cần ninh not mẹ của Liên Mạt Mạt, mục đích của cô ta cũng có thể đạt được.
Mat Mat đợi một lúc không thấy mẹ quay về, mặt càng đen hơn.
Miêu Tình vào nhà, chỉ thấy con gái đen mặt như mực nước: "Con sao vậy, hôm nay không giống con gì cả, đổi với một cô bé một chút de gần cũng không có."
Mạt Mạt nhíu chặt mày, cô lại không thể nói, Lý Thư là trọng sinh, mang theo tâm tư không tốt, vẫn nên cách xa chút mới tốt, chỉ có thể nhắc đến từ chỗ khác.
Mạt Mạt cũng không định bôi đen Lý Thư, cô chỉ là đúng sự thật: "Mẹ, con biết cô ta, lần trước ở thủ đô con thiếu chút nữa thì bị xe buýt đụng phải, cũng là vết tích của cô gái này tạo nên, còn nữa về thành phố Z xảy ra tai nạn xe cộ, đụng phải chính là cô ta, lúc ấy con đã cố ý nhìn xung quanh, tuyệt đối sẽ không xảy ra tai nạn xe cộ, nhưng cô ta đột nhiên xông ra, mẹ nói xem đây không phải là có vấn đề sao?"
Miêu Tình trừng mắt: "Sao con không nói với mẹ chuyện suýt bị xe buýt đụng?"
Giọng điệu của Mạt Mạt yếu đi mấy phần: "Lúc ấy con sợ mẹ lo lắng, lại không thật sự xảy ra chuyện gì nên con không nói."
Trong lòng Miêu Tình đập thình thịch, bà già rồi, mấy đứa nhỏ đều tốt, nếu thật sự có đứa nào xảy ra chuyện, nhất định là đòi mạng của bà.
Sau đó Miêu Tình căn dặn Mạt Mạt phải chú ý lái xe.
Mat Mạt: "...
Bạn cần đăng nhập để bình luận