Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1118. Thiếu Tiền 2

Chương 1118. Thiếu Tiền 2Chương 1118. Thiếu Tiền 2
Vương Nhạc cười, xoa bụng, chớp đôi mắt nai,"Rượu của chị đều là nước đó!"
Thẩm Triết vội vàng che miệng vợ mình, may mà xung quanh đều là người nhà, Vương Nhạc lè lưỡi, cùng Thẩm Triết đi tới những bàn khác.
Lễ cưới kết thúc, Vương Nhạc cũng là phụ nữ có bầu, hôm nay đã mệt mỏi cả một ngày, Thẩm Triết muốn đưa Vương Nhạc về nhà, xử lý nhân viên phục vụ đụng phải Trịnh Đình Đình đều giao cho Vân Kiến.
Mạt Mạt cũng ở lại, cô không hề muốn xem trò hay, mà muốn xác nhận xem người va phải Trịnh Đình Đình có phải là Từ Liên hay không.
Mạt Mạt cùng Vân Kiến đi tới văn phòng của giám đốc, quả nhiên là Từ Liên, Từ Liên đang đứng trước bàn làm việc trong văn phòng, cúi đầu nghe giám đốc trách mắng.
Từ Liên nghe thấy tiếng đóng cửa, hơi nghiêng đầu nhìn đám người Vân Kiến sau đó vội vàng cúi đấu.
Từ Liên hối hận, cô ta vì đến làm thêm để kiếm tiền, sao lại không khống chế được lòng ghen tị chứ! Cô ta ghen tị, Trịnh Đình Đình giống y chang con vịt xấu xí, mặc chiếc váy mà cô ta khát vọng, dựa vào cái øì chứ, cô ta mua không nổi.
Sau đó một phút bốc đồng, xông lên trước, vốn tưởng rang không có ai chú ý đến cô ta, hôm nay lại là lễ cưới, sẽ không truy cứu, chẳng ngờ lại khiến đích thân giám đốc đi điều tra.
Từ Liên hối hận, cô ta cần tiền, cô ta luôn cho rằng bản thân cao sang hơn người khác một bậc, không chỉ là học hành giỏi giang, còn có cảm giác ưu việt là người thủ đô, nhưng đi chơi cùng Triệu Phi tiêu tốn rất nhiều tiền, cô ta lại xấu hổ, cô ta đã kể cho Triệu Phi anh trai cô ta là Tham mưu!
Chính vì vậy nợ Triệu Phi không ít tiền, muốn nhân lúc nghỉ hè Triệu Phi không ở thủ đô, cô ta kiếm tiền trả cho Triệu Phi, cô ta tới làm thêm, bố mẹ cô ta không hề biết.
Giám đốc vội vàng đứng lên, chỉ Từ Liên nói: "Đã tìm được người rồi, chính là cô ta, rất xin lỗi đã để ra tình huống ngày hôm nay."
Trán giám đốc đổ đầy mồ hôi, hôm nay có không ít người nổi tiếng đến, chỗ ông ta xảy ra chuyện, sau này nhất định sẽ không chọn khách sạn của ông ta nữa, cạnh tranh trong ngành khách sạn này rất lớn.
Trịnh Đình Đình nhìn chằm chằm Từ Liên, nói chắc chắn,"Cô cố ý đụng vào tôi."
Có đánh chết Từ Liên cũng không thể thừa nhận, nếu thừa nhận, chuyện hôm nay sẽ xé ra to, cô ta ra sức lắc đầu,"Không phải cố ý, vô tình thôi, thực sự đấy."
Từ Liên kiên quyết nói không cố ý, trong lòng Trịnh Đình Đình đầy lửa giận, Từ Liên hết lần này đến lần khác công kích cô, có hiền như bụt thì cũng phải tức giận.
Trịnh Đình Đình,"Từ Liên, cô còn giảo biện, nếu như không phải cô cố ý, trên người cô phải có dấu vết nước canh mới đúng. Nhưng trên người cô quần áo hoàn toàn sạch sẽ, cô cho rằng lời của cô có người tin sao?”
Mặt của Từ Liên bỗng chốc trắng bệch, mặt giám đốc sầm xuống, ông ta lúc bắt đầu đã tin lời Từ Liên, cho rằng là sự cố.
Giám đốc nhìn chằm chằm Từ Liên, vội vàng xin lỗi Vân Kiến,"Rất xin lỗi, là do chúng tôi sai sót, đây là trách nhiệm của khách sạn."
Mạt Mạt nhìn giám đốc, ông giám đốc này không đẩy Từ Liên ra, ngược lại lại lấy danh nghĩa của khách sạn để xin lỗi, càng thể hiện sự chân thành hơn, năng lực của giám đốc cũng rất được.
Vân Kiến lạnh mặt,"Chuyện này không liên quan gì đến khách sạn, đây là chuyện riêng của chúng tôi."
Giám đốc nghe thấy vậy thì vỡ lẽ ra, như vậy là để tự mình giải quyết rồi!
Giám đốc không nói chuyện nữa, Từ Liên sợ hãi, sợ hãi Trịnh Đình Đình không tha cho cô ta, trong lòng cô ta hiểu rõ Trịnh Đình Đình giận dữ cô ta như thế nào.
Vân Kiến nhìn Đình Đình,"Em định xử lý như thế nào?”
Trịnh Đình Đình nhìn cái túi trong tay Vân Kiến, rồi lại nhìn Từ Liên, người kiêu ngạo như Từ Liên đến cho này làm thêm, nhất định là thiểu tiên rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận