Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 481. Đồng đội heo 1

Chương 481. Đồng đội heo 1Chương 481. Đồng đội heo 1
Đồng đội heo 1
Mạt Mạt đã đoán đúng, nhưng không phải Tôn Tiểu Mi phát hiện ra mà là Hứa Thành bị bắt gặp.
Tê Hồng cười đủ rồi mới nói: "Chuyện là như vầy, Tôn Tiểu Mi mang thịt từ nhà đến đây, buổi trưa Hứa Thành không về nên cô ấy chuẩn bị cho Hứa Thành bỏ vào hộp cơm. Buổi trưa Tôn Tiểu Mi tới lấy hộp cơm, vì đường trơn, lại tình cờ gặp Hà Liễu, hộp cơm Hà Liễu cầm rơi ra. Tôn Tiểu Mi đương nhiên nhận ra hộp cơm của mình, một phát ấn Hà Liễu xuống."
Mạt Mạt: "Trùng hợp thật đấy."
"Đúng thế, cô nói xem trùng hợp biết mấy. Hà Liễu rất thông minh, cô ta nói Hứa Thành là anh trai nuôi của mình. Tôn Tiểu Mi đương nhiên không tin điều đó, nhưng Tôn Tiểu Mi quan tâm đến danh tiếng của Hứa Thành nên đã không đến quân đội đối chất với anh ta. Cô ấy kéo Hà Liễu về nhà, chờ Hứa Thành vê!"
Mạt Mạt kinh ngạc: "Chuyện này mới xảy ra sao?"
"Đúng vậy, mọi người nhìn thấy Tôn Tiểu Mi lôi kéo Hà Liễu trở về."
"Tin tức của mọi người nhanh nhạy thật đấy, tôi nghe cô nói mà cứ như là chính mắt thấy ấy."
Tề Hồng cười nói: "Lúc Tôn Tiểu Mi đè Hà Liễu đã có người nhìn thấy." "Hứa Thành ve chưa?”
Tề Hồng lắc đầu: "Tôi không biết, nghe được tin tức là tới tìm cô ngay, lần này Hà Liễu đẹp mặt rồi đó."
"Hà Liễu sẽ không sao đâu, có lễ còn quật ngược lại ấy chứ."
Tề Hồng cau mày: "Tại sao? Chuyện này bị bắt tại trận rồi mà."
Mạt Mạt vươn ngón tay ra: "Thứ nhất, Tôn Tiểu Mi đã phạm sai lầm, cô ấy không nên giữ Hà Liễu và đợi Hứa Thành về để đối chất, làm thế sẽ để Hứa Thành có thời gian suy nghĩ. Thứ hai, điều quan trọng nhất là Tôn Tiểu Mi đắn đo quá nhiều, khoanh tay bó gối, cho Hứa Thành cơ hội bắt chẹt cô ấy."
Tề Hồng hiểu ý đầu tiên: "Hứa Thành bắt chẹt Tôn Tiểu Mi như thế nào?"
Mạt Mạt nói: "Cha của Tôn Tiểu Mi mất việc, để lại một bóng ma trong lòng Tôn Tiểu Mi. Hứa Thành chắc chắn sẽ lấy vấn đề giải ngũ ra để nói, Tôn Tiểu Mi đã không còn có việc làm, hiện tại cô ấy vẫn chưa hoàn toàn hết hy vọng. Cô ấy sẽ không buông tay Hứa Thành, thế nên sẽ lo lắng cho tương lai của Hứa Thành, Hứa Thành sẽ nhân cơ hội thay đổi chủ đề."
Tê Hồng cả giận nói: "Hứa Thành quá thông minh."
Mạt Mạt thở dài: "Không phải Hứa Thành thông minh, mà là Tôn Tiểu Mi đã cho Hứa Thành gợi ý."
Tề Hồng: "Ý của cô là Tôn Tiểu Mi ở nhà chờ Hứa Thành ve đổi chất?"
Mạt Mạt gật đầu: "Ừ."
Te Hồng tò mò hỏi: "Nếu... nếu cô là Tôn Tiểu Mi thì cô sẽ làm gì?”
"Không có kiểu giả thiết này, tôi sẽ không phải là Tôn Tiểu Mi."
Tề Hồng kéo Mạt Mạt: "Vậy tôi đổi cách hỏi, Tôn Tiểu Mi phải làm thế nào mới có thể bắt chẹt Hứa Thành?"
Mạt Mạt: "Đơn giản thôi, Hứa Thành quan tâm đến tương lai hơn bất kỳ ai khác, nếu nắm được điểm này, Hứa Thành nhất định sẽ ngoan ngoãn thành thật. Miệng của mọi người thực sự rất đáng sợ, không có cũng có thể nói thành có. Cô hiểu chưa?”
Tề Hồng: "Tôn Tiểu Mi khôn lắm dại nhiều, hết khôn dồn đến dại."
Diễn biến tiếp theo đúng như Mạt Mạt nói, khu nhà nhanh chóng lan truyền tin Hà Liễu là em gái nuôi của Hứa Thành. Mặc dù mọi người không tin nhưng những người có liên quan đều nói như vậy nên khu nhà yên tĩnh hơn chút, nhưng lúc riêng tư thì vẫn ngồi lê đôi mách.
Thời gian trôi qua nhanh chóng, chớp mắt vết thương của Thanh Nhân đã được chữa lành, Mạt Mạt đón Thanh Nhân xuất viện. Thanh Nhân lưu luyến không rời, nhưng Lưu Miểu giống như kẻ đầu gỗ, vẫy tay xong liền rời đi. Thanh Nhân thở dài: "Chị, chị nói xem sao trên đời sao lại có người không nhạy bén như vậy chứ? Em đã dùng đủ mọi cách nên dùng rồi, nhưng cô gái này vẫn không có phản ứng gì."
"Cô ấy còn nhỏ."
"Hồi đó chị cũng yêu đương lúc mười sáu tuổi mà, xem ra em phải tới học hỏi anh rể mới được."
Mạt Mạt: "Được rồi, đừng quay đầu lại nhìn nữa, mau quay về quân đội đi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận