Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1653. -

Chương 1653. -Chương 1653. -
Gần đây Mạt Mạt cũng đi lòng vòng ở khu lân cận, cô đi cùng với Nguy Vĩ, anh ta cảm thấy có hứng thú với đất thổ cư, Mạt Mạt cũng không có chuyện quan trọng nên theo tới.
Mạt Mạt đã thắng cược với Nguy Vĩ, cuối cùng anh ta cũng thoát kiếp độc thân, mặc dù Mạt Mạt chưa gặp được người, nhưng nghe tên cũng biết là vợ của anh ta ở đời trước, quả nhiên nhân duyên đều đã được định sẵn.
Lúc Mạt Mạt và Ngụy Vĩ tới đã có một số căn nhà đã bị phá đi, Mạt Mạt: "Tốc độ khá nhanh."
Nguy Vĩ: "Không có ai ngốc cả, tất cả đều đang nhìn chằm chằm vào nơi này, chỉ đợi có chính sách."
Mạt Mạt lấy máy ảnh ra chụp không ít, Ngụy Vĩ đã thành thói quen: "Quen biết cô mấy năm nay, cô đã chụp không ít ảnh rồi hả."
"Đúng vậy, tôi có một ngăn tủ, phân chia theo năm, chờ tôi già, nhất định có thể mở triển lãm ảnh, đây đều là những tư liệu quý giá."
Nguy Vĩ: "Tôi thật sự bội phục cô, cô có thể kiên trì nhiều năm như vậy, chờ đến lúc cô mở triển lãm ảnh, nhất định phải cho tôi biết."
Mạt Mạt cười: "Không thành vấn đề, tôi đều sẽ gọi hết những người mình quen biết."
Tư liệu ở nhà Mạt Mạt rất nhiều, tin tức trên báo, ảnh chụp, Mạt Mạt cắt xong rồi, cô đều muốn sưu tâm, có thứ quyên góp ra ngoài, có thứ sẽ luôn giữ lại.
Mạt Mạt còn có việc, chụp hình xong đi lòng vòng khắp nơi, rồi sau đó chào tạm biệt Nguy Vĩ, cô còn phải về công ty.
Bên này khắp nơi đều đang xây dựng, đường trở về phải đi vòng hơi xa, Mạt Mạt đột nhiên ngừng xe lại, kéo kính xe xuống: "Đang đợi xe buýt à?"
Lý Vinh Sinh thả chiếc túi lớn trong tay xuống: "Chị, sao chị lại ở đây?"
Mạt Mạt chỉ về phương bắc: "Tôi từ bên kia tới, cậu như này là đã đến chợ lớn rồi muốn trở về?"
Lý Vinh Sinh gật đầu: "Đúng vậy."
Mạt Mạt nhìn chằm chằm cái túi lớn: "Hôm nay chuyện buôn bán ở chợ lớn không tốt à?"
Lý Vinh Sinh vỗ túi tiền ở bên hông: "Rất tốt."
Lý Vinh Sinh chú ý thấy Mạt Mạt nhìn chằm chằm cái túi lớn, cười giải thích: "Lần này em mang đến hơi nhiều, cho nên còn thừa lại không ít."
"Như vậy à, bên này rất ít xe buýt, tôi đưa cậu về."
Lý Vinh Sinh xua tay: "Không cần đâu, em đợi thêm lúc nữa là được, chị đi làm việc trước đi."
Quả thực Mạt Mạt có việc, cô nhìn thời gian: "Vậy được, tôi đi trước, chờ có thời gian thì tới thăm cậu."
Lý Vinh Sinh trả lời: "Được."
Mạt Mạt lái xe đi rồi, nhóm người đi cùng với Lý Vinh Sinh đến chợ lớn kinh ngạc: "Đây là chị gái cậu á? Chị cậu có tiền như vậy, sao cậu còn phải chạy đến chợ lớn."
Lý Vinh Sinh cầm theo túi lớn: "Không phải chị ruột, là chị kết nghĩa mà tôi nhận, chị ấy đã giúp tôi rất nhiều."
Nhóm người đi cùng liếc mắt nhìn Lý Vinh Sinh, cảm thấy Lý Vinh Sinh sĩ diện nên cãi láo, đã giúp rất nhiều rồi thì cũng không thiếu một công việc tốt chứ.
Lý Vinh Sinh không giải thích, cậu ấy và những người này chưa thân quen, ngược lại chỉ cảm thấy hứng thú đối với bà chị Liên, ở niên đại này người nhát gan thì chết đói, người gan lớn thì chết no, cúi đầu, hai mắt vẫn luôn loé sáng.
Mặc dù chạy chợ lớn cũng kiếm được tiền, nhưng tiền đến vẫn quá chậm, cậu ấy muốn thành công sớm.
Bên chỗ Mạt Mạt bắt đầu vào giai đoạn bận rộn, bận rộn gần nửa tháng, thời gian đã đến cuối tháng hai.
Mạt Mạt về nhà muộn, Tề Hồng cũng ở nhà: "Thật hiếm có nha, vậy mà cô lại ở nhà."
Tê Hồng xích lại gần Mạt Mạt: "Tôi nói cho cô biết, trong thành phố xuất hiện tiệc hải sản đứng, trước kia tôi cũng chưa từng nghe nói tới, tôi còn cố ý cầm về tờ rơi này."
Mạt Mạt không nghĩ tới, sớm như vậy đã xuất hiện tiệc đứng rồi, vô cùng hứng thú cầm lấy tờ rơi, trên tờ rơi viết rất rõ ràng, tất cả hàng hoá đêu tự lựa chọn, tự phục vụ, nước rượu thì miễn phí, 15 đồng một người, Mạt Mạt liếc nhìn tờ rơi hết lần này tới lần khác, đã không có gì khác biệt so với tương lai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận