Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1631. -

Chương 1631. -Chương 1631. -
Hai ngày sau Tôn Nhuy gọi điện thoại tới, thứ hai làm phẫu thuật.
Thứ bảy Trang Triều Dương trở về, nhìn thấy Mạt Mạt, cố ý nhìn thời gian: "Không phải giờ này em đang ở công ty sao?"
Mạt Mạt bỏ sách xuống: "Công ty đã tách ra, em cũng đã giao được không ít quyền xuống dưới, bớt lo không ít, hôm nay không phải thứ bảy à, công ty cũng được nghỉ nên em cũng về sớm."
Trang Triều Dương cởi nút áo quân phục, vừa cởi vừa nói: "Anh nói không phải chứ, em nên uỷ quyền sớm đi, nhìn em cả ngày, suốt ngày bận rộn, buổi tối trở về còn phải tăng ca."
Mạt Mạt cầm lấy quân phục của Trang Triều Dương treo lên: "Lời này của anh, anh cho rằng em không biết mệt mỏi à, nhưng phát triển nhanh, em nhất định phải đích thân đi làm để giám sát, ai mà chẳng phải như thế, cũng chỉ có năm nay phát triển bình ổn, em mới có thể có chút nhàn rỗi, thật sự bận trở lại, uỷ quyên thì cũng bận, bà chủ cũng không dễ làm đâu."
Trang Trieu Dương cũng không phải người toàn năng, đối với sự vận hành của công ty không hiểu rõ: "Được, được, anh không hiểu, anh lên lầu trước tắm rửa."
Mạt Mạt: "Được." Nửa tieng sau Trang Triêu Dương mới xuống, Mạt Mạt nhìn ria mép của Trang Triều Dương, cau mày: "Sao anh không cạo râu đi."
Trang Triều Dương sờ ria mép: "Anh cảm thấy rất tốt, có nhiều hương vị của đàn ông."
Mạt Mạt cũng không thích ria mép, đâm người không nói, nhìn cũng khó chịu: "Mau chóng cạo đi, trông như kiểu anh già thêm mấy tuổi ấy, vốn dĩ mới là người hơn bốn mươi."
Trang Triều Dương để ý nhất chính là già, vội vàng đi đến trước gương, trước kia cảm thấy ria mép cũng không tệ lắm, hiện tại lại chướng mắt rồi, như thể là già hơn không ít, nhất là gần đây có nhiều việc phải quan tâm, bây giờ nếp nhăn trên trán cũng càng sâu hơn, may mà vẫn luôn tương đối nghiêm túc, nếp nhăn trên mặt cũng còn ít một chút.
Trang Triều Dương đến nhà vệ sinh chưa tới vài phút đã cạo sạch sẽ ria mép, hài lòng gật đầu, quả nhiên trẻ lại không ít.
Trang Triều Dương đi ra, thấy Mạt Mạt đang làm một đống chai lọ trên bàn trà, nệm lót trên bàn trà cũng thu vào, chỉ còn lại có mặt kính.
Cái bàn trà này là Mạt Mạt vừa mới đổi, mặt bàn trà trang nhã làm bằng thủy tinh, Mat Mat mua nó cũng không phải là vì muốn để cho dễ nhìn, Mạt Mạt mua bàn trà là vì làm mặt nạ.
Trước kia Mạt Mạt cũng đã từng dùng dưa leo, nhưng không hợp với Mạt Mạt, gần đây Mạt Mạt dùng nha đam, không nghĩ tới, nha đam là thích hợp nhất với cô, mặt nạ nha đam cũng đơn giản, Mạt Mạt trồng hai chậu nha đam bây giờ đã được phát huy tác dụng, Mạt Mạt hái nha đam xuống cắt thành từng khối nhỏ, sau đó bỏ vào cối đá giã tỏi, giã nát, bỏ vào trong bình đã chuẩn bị xong.
Sau đó là cho thêm mật ong phối hợp cho tốt, cuối cùng trộn đều, chờ đến tối dùng là được.
Mạt Mạt làm cũng nhanh, chưa tới vài phút đã làm xong, Mạt Mạt nhìn mặt nạ ở trong bình, buổi tối làm hơi nhiều.
Trang Triều Dương đợi Mạt Mạt làm xong, cầm lấy cái bình trong tay Mạt Mạt: "Cái này dùng làm gì vậy? Để ăn sao?"
Mạt Mạt đã thu dọn hết đồ, bảo chị đâu Tôn cầm xuống, cất xong bàn trà mới nói: "Mặt nạ nha đam, trắng đẹp bổ sung nước loại bỏ tàn nhang."
Trang Triều Dương kinh ngạc, anh chỉ nghe nói tới kem làm trắng tay Tuyết Hoa, đây là lần đầu tiên nghe tới mặt nạ, đối với mặt nạ bên trong bình có sự hoài nghi sâu sắc: "Thật sự dùng tốt à?"
Mạt Mạt đưa mặt xích lại gần Trang Triều Dương: "Anh nhìn kỹ một chút, da mặt em có phải trắng hơn một chút, càng căng bóng hơn."
Trang Triều Dương im lặng, ngay vào lúc Mạt Mạt sắp mất hứng, Trang Triều Dương mới nói: "Đã mấy tuần rồi anh không trở về, làm sao mà phát hiện ra được."
Mạt Mạt vẫn không vui: "Bây giờ mới có mấy tuần không gặp, anh đã quên da de trước kia của em rồi?"
Trang Triều Dương cảm nhận được sâu sắc, trả lời không tốt nhất định sẽ giẫm phải mìn, phản ứng nhanh hơn không ít: "Anh chỉ nhớ rõ lúc em đẹp nhất."
Mạt Mạt bật cười một tiếng, sự không vui trong lòng đã mất rồi, Trang Triều Dương thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng cười.
Mạt Mạt cười nói: "Được rồi, không cãi nhau nữa, mặt nạ nha đam quả thực rất tốt, mặt quả thực trắng ra hơn chút."
Trang Triều Dương không ở nhà trong thời gian dài, mới phát hiện vợ còn am hiểu chuyện này: "Vợ à, em còn biết mặt nạ khác không?"
Mạt Mạt: "Biết, nhưng đều là đơn giản."
Trang Triều Dương sờ mặt mình một cái, cũng có chút ráp tay, vợ không thấy già đều là do biết chăm sóc, huống chi là anh, Trang Triều Dương cũng sẽ không cảm thấy xấu hổ: "Anh có thể dùng hay không, em nhìn da dẻ anh khô ráp này."
Mạt Mạt nhìn da mặt Trang Triều Dương, quả thực không tốt: "Có thể dùng, trước tiên anh bổ sung nước đã."
Trang Triều Dương vừa rồi ngồi cũng thấy rõ làm kiểu gì rồi: "Được, lúc anh đi sẽ cầm một chậu nha đam đi, lại lấy cho anh một chai mật ong."
Mat Mat quýnh lên: "Anh thoa mặt nạ không sợ bị người khác phát hiện có hại cho hình ảnh của anh à!" Trang Triêu Dương: "Anh cũng không ngốc, anh làm ở trong phòng ngủ là được rồi, ai biết."
Mạt Mạt ngẫm lại cũng phải, Mạt Mạt nhanh như vậy đã chấp nhận việc Trang Triều Dương thoa mặt nạ, vẫn còn có chút chịu sự ảnh hưởng sâu sắc, con trai còn có thể trang điểm nữa, chăm sóc da thoa mặt nạ cũng không phải chuyện lớn.
Huống chi Mạt Mạt cũng hy vọng chồng có thể chú trọng chăm sóc nhiều hơn, sức khoẻ tốt, hai người mới có thể thật dài thật lâu.
Về phần Trang Triều Dương có thể nhanh như vậy tiếp nhận mặt nạ, chủ yếu Trang Triều Dương không phải loại người cổ hủ, lại còn là chấp nhận Mạt Mạt sau khi sống lại, năng lực tiếp nhận của Trang Triều Dương là rất mạnh, cho nên rất tự nhiên đã tiếp nhận rồi.
Mạt Mạt nhìn một chậu nha đam đáng thương bị cô hái, nghĩ một chút, ngày mai phải đi chợ hoa mua nhiều hơn chút trở về, còn có mật ong, trong nhà cũng không còn nhiều nữa rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận