Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1205. Biết điều 1

Chương 1205. Biết điều 1Chương 1205. Biết điều 1
Mạt Mạt không chỉ mua hũ, còn mua mấy cái nồi đất, gà hôm nay cô muốn làm gà ninh.
Trang Triều Dương xách theo mấy cái nồi đất: "Vợ à, nồi nấu cơm nhà chúng ta có phải rất nhiều không?”
Mỗi lần Trang Triều Dương về nhà đều phát hiện nồi trong nhà không phải nhiều thêm một cái, chính là các loại đồ làm bếp chưa thấy qua bao giờ, Trang Triêu Dương cảm thấy, cứ mua như vậy thì trong nhà bọn họ có thể bán đồ làm bếp rồi.
Với lại lần sau dọn nhà, vợ nhất định muốn mang theo, nếu như được gọi lại phương Bắc, thì rất nhiều đồ làm bếp của phương Nam không dùng tới.
Mạt Mạt cười: "Lần này mua đủ rồi, sau này ngoại trừ quá nát thì sẽ không mua, em cũng không muốn mua nhiều như vậy, nhưng mỗi loại đều có ích"
Trang Triều Dương đối với khái niệm đồ làm bếp chỉ có nồi sắt, được rồi, vì anh chỉ biết dùng nồi sắt, xem ra anh vẫn cần phải học thêm.
Mạt Mạt mua xong nồi đất thì về nhà cùng Trang Triều Dương, đã sắp chín giờ rồi.
Đến cửa chính, trước cửa có một chiếc xe hơi nhỏ đang đỗ, Phạm Đông đang đứng trước xe, lúc này Mạt Mạt mới nhớ ra, còn chưa nói với Trang Triêu Dương, Mạt Mạt kể lại chuyện nhìn thấy Phạm Đông, anh ta muốn tới chào hỏi.
Trang Triều Dương không muốn có liên quan đến Phạm Đông, quả quyết đóng lại cửa sổ xe, xe nhà Mạt Mạt đại viện biết, vào lúc Phạm Đông đang làm đăng kí Trang Triều Dương lái xe đi vào đại viện.
Cả nhà Mạt Mạt vê đến nhà, điện thoại đã tới, vừa đúng lúc Tùng Nhân cúp điện thoại, Trang Triều Dương không ngẩng đầu: "Gọi điện thoại lại, nói là không gặp."
Trang Triều Dương biểu lộ thái độ trực tiếp, nếu Phạm Đông biết điều thì sẽ rời đi.
Tùng Nhân đáp lại một tiếng rồi quay số trở lại, Trang Triều Dương và Mạt Mạt chuyển xong đồ đạc, Tùng Nhân đã cúp điện thoại, cũng không báo cáo, dù sao cha cũng sẽ không hỏi.
Mat Mat thay quần áo, đeo tạp dề, hôm nay có không ít việc phải làm.
Tùng Nhân biết tuần này đừng nghĩ đến việc ra ngoài chơi nữa, đi đến nhà họ Dương tìm Dương Lâm rồi.
Trang Triều Dương rửa tay: "Vợ à, anh có thể làm gì?"
Mạt Mạt xóc tôm đã làm: "Giúp em thịt gà và cá, sau đó chặt ra."
Trang Triều Dương xắn tay áo: "Được."
Trang Trieu Dương về nhà, ngoại trừ chơi với các con, chuyện thích làm nhất chính là yên lặng giúp vợ nấu cơm. Đáng tiếc gà vừa thịt, cá còn đang nhảy, ay vậy mà Phạm Đông và Trịnh Nghĩa cùng đến cửa, Trịnh Nghĩa đẩy cửa tiến vào, cười ha ha: "Cậu em Trang, cậu giấu kỹ quá."
Trang Triều Dương nhíu mày thật chặt, Trịnh Nghĩa sao lại tới đây, rửa tay đi ra, nhìn thấy Phạm Đông bên cạnh Trịnh Nghĩa, mặt lại càng lạnh hơn mấy phần.
Trịnh Nghĩa làm như không nhìn thấy, gọi Phạm Đông bên cạnh, vui vẻ: "Cậu Trang, chuyện này thì cậu sai rồi, hai anh em ta có quan hệ gì, cậu và ông chủ Phạm quen biết, sao lại không nói một tiếng."
Ngoài miệng Trịnh Nghĩa cười, nhưng trong lòng lại uất ức vô cùng, vốn dĩ cho rằng người tới là một người không có căn cơ, không nghĩ tới ở đây có nhiều thân thích như vậy, hơn nữa người nào người nấy đều có lai lịch.
Năng lực của Trang Triều Dương anh ta cũng nhìn thấy, bây giờ mới được bao lâu, đừng thấy anh lạnh lùng cứng rắn không dễ sống chung, nhưng năng lực của người ta quá chắc chắn, cho nên làm người cần phải biết đối nhân xử thế, một tuần này, Trang Triều Dương là người làm việc xuất sắc nhất.
Hôm qua anh ta trở về mới biết được, vợ của Trang Triều Dương có một nhà kết nghĩa là xí nghiệp gia đình nổi tiếng ở thành phố Z, hôm nay lại gặp được Phạm Đông đang phát triển mạnh mẽ ở đặc khu kinh tế.
Điều may mắn duy nhất của anh ta hiện tại chính là chưa triệt de đắc tội với Trang Trieu Dương, nếu như Trang Triều Dương là người có lòng dạ tiểu nhân, có ý trả thù nhà bọn họ, vậy thì chuyện kinh doanh của Diệp Phàm đã xong đời từ lâu rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận