Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1586. -

Chương 1586. -Chương 1586. -
Mạt Mạt và Ngụy Vĩ tạm biệt nhau.
Cũng không để ý lắm đến lời của Ngụy Vĩ.
Bởi vì cô không nổi tiếng như Ngụy Vĩ, nói thẳng ra thì ở thành phố Z cô có chút tiếng tăm chẳng qua là nhờ có Thẩm Triết, nếu như không phải thay thế Thẩm Triết, thì chẳng có ai tìm đến cô để lên lớp giảng bài.
Mạt Mạt cảm thấy, cô trùng sinh, các mối quan hệ được thêm vào, sau này có người thân, đặc biệt là nhà họ Thẩm, mối nối thêm vào này tương đối lớn, Mạt Mạt có thể thuận lợi như ý, công của nhà họ Thẩm không phải không có.
Mạt Mạt đã nhìn rõ bản thân, mới nghiêm túc sống tiếp, sống vì bản thân mình.
Mạt Mạt vốn nghĩ, chuyện này nhất định không có phần của cô, mãi cho đến khi nhận được điện thoại của Thẩm Triết, Mạt Mạt mới bừng tỉnh lại.
Thẩm Triết gọi Mạt Mạt một lần nữa, Mạt Mạt mới bừng tỉnh lại,'Anh nói gì đó, nói lại lần nữa đi?"
Thẩm Triết lườm một cái,Anh nói, trường đại học của em mời em về trường."
Mạt Mạt ngây ra,"Mời em tới lên lớp diễn thuyết, không phải chứ, em đã lợi hại thế sao?"
Thẩm Triết,"Em nghĩ nhiều rồi, Ngụy Vĩ về trường diễn thuyết, em chỉ được coi là nhân vật thành công thôi, về dát vàng cho trường ấy mà." Mat Mat đã hiểu ra, lấy ví dụ một người thành công trong đám đông, cô về đó được coi là vật may mắn.
Thẩm Triết hỏi,"Em có đến không, không đến thì anh từ chối giúp em."
Mat Mạt vội nói,'Đừng mà, em đi, em đi, vừa hay Tùng Nhân kết thúc học quân sự, em đi thăm Tùng Nhân."
Thẩm Triết,'Được, anh biết rồi."
Mạt Mạt cúp điện thoại, cũng chẳng nghĩ gì đến trường đại học, dù sao thì tới làm vật may mắn lộ mặt chút thôi, không cần chuẩn bị gì, điều cô nghĩ tới nhiều hơn chính là Tùng Nhân, nhân lúc còn chưa tới mùng một tháng mười, chuẩn bị trước một số đồ ăn đưa cho Tùng Nhân.
Mạt Mạt nhìn thời gian, giờ cũng sắp tan làm rồi, trong lòng cũng lâng lâng.
Mạt Mạt thấy cũng không có chuyện lớn gì, tan làm sớm, đi tới chợ hải sản, Mạt Mạt mua khá nhiều tôm, đến lúc sắp về thì nhìn thấy bào ngư thì động lòng.
Cô nhớ đến bạch tuộc nhỏ cay tê được đựng trong bình, có thể ăn như thức ăn, vừa tiện lại vừa ngon miệng đưa cơm nữa.
Mạt Mạt lại nghĩ đến, cua cay thơm, thịt sò điệp cay tê, còn có đuôi tôm cay tê nữa, không được rồi, nước bọt sắp ứa ra hết rồi, thèm quá.
Mạt Mạt mua một lúc khá nhiều, trên đường vê lại muốn đủ loại gia vị.
Chị dâu Tôn xách hai túi hải sản lớn thì ngẩn cả ra,'Mạt Mạt, cô mua nhiều thế này ăn đến bao giờ mới hết?"
Mạt Mạt cũng hơi ngẩn ra, hình như cô mua nhiều rồi, nấu xong thì cũng không để được lâu.
"Tại em hơi kích động, vốn muốn mua nhiều một chút làm xong đem tới cho Tùng Nhân, quên mất là không để được lâu."
Chị dâu Tôn khó xử,"Thế cô xem chỗ hải sản này phải làm sao?"
Mạt Mạt,"Cứ làm hết đi, làm xong thì đem qua cho hàng xóm nếm thử."
Chị dâu Tôn vui vẻ đồng ý,"Được."
Mạt Mạt ngồi trên sô pha, suy nghĩ phải bảo quản như thế nào, bỗng nhiên vỗ đầu mình, sao cô lại quên Khởi Hàng mất rồi, xưởng của Khởi Hàng làm đồ ăn vặt, nhờ Khởi Hàng cho vào trong hộp lớn là được rồi, tuy rằng không để để được quá lâu nhưng khoảng tâm nửa tháng thì vẫn được.
Mạt Mạt nghĩ đến liền gọi điện thoại cho Khởi Hàng, cũng khá là may mắn, Khởi Hàng đang ở xưởng, Mạt Mạt nói cho Khởi Hàng nghe ý tưởng.
Khởi Hàng nghe thấy thì phát hiện ra cơ hội kinh doanh, sau đó thì thở dài,"Đáng tiếc, cháu là người làm trái cây khô."
Mạt Mạt,"Vậy chuyện này giao cho cháu nhé."
Khởi Hàng nói: "Không thành vấn đề, làm xong thì đưa tới đây là được a.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận