Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1140. Đầu óc có vấn đề 2

Chương 1140. Đầu óc có vấn đề 2Chương 1140. Đầu óc có vấn đề 2
Mạt Mạt mua quần áo, cũng không chọn loại tốt nhất, đều chọn những loại mặc thoải mái, bản thân cô thích quần áo thuần cotton hoặc là vải bông trắng, chắc chắn.
Mạt Mạt mua không ít, Tùng Nhân bảy bộ, An An bảy bộ, vải bông thì không được, con trai hiếu động, dễ đổ mồ hôi, ra mồ hôi thì phải giặt.
Mạt Mạt mua quần áo xong rồi, trên tay đã đầy túi, quần áo của Mạt Mạt đủ mặc, không cần mua, quay người đi xuống lầu.
Mạt Mạt lái xe về nhà, đi vào đại viện, chỉ thấy Từ Liên và một cô gái, dáng dấp cô gái khoảng chừng 26, 27 tuổi, mặc váy thời thượng, chải đầu công chúa, vị này chắc hẳn là con gái nhà họ Kỳ.
Từ Liên rất thân mật kéo cánh tay Kỳ Kỳ, Mạt Mạt đi ngang qua còn có thể nghe thấy: "Chị Kỳ Kỳ, em không có chị gái, chị giống như chị gái ruột của em vậy."
Kỳ Kỳ là người thuỳ mị, là tiểu thư khuê các điển hình, Mạt Mạt lại xe nhanh, không nghe thấy trả lời như thế nào.
Mạt Mạt về nhà, Thất Cân còn đang ngủ, Mạt Mạt giặt sạch hết quần áo vừa mới mua, sau đó nhìn chằm chằm Tùng Nhân làm bài tập hè, thằng nhóc này còn chưa viết ghi chép hằng ngày.
Thấy sắp khai giảng rồi, nhà họ Phạm lại làm ra chút tiếng vang.
Mạt Mạt nghe được tin tức từ trong miệng mẹ cô, cả người đều choáng váng, còn có chuyện này nữa.
Miêu Tình: "Con cũng cảm thấy không thể tưởng tượng được hả? Lúc mẹ nghe được cũng phản ứng gần như con vậy, người tỉnh tường đều có thể nhìn ra Từ Liên và Phạm Đông mập mờ.”
Mạt Mạt tỉnh táo lại, buốt hết cả răng: "Con cũng bội phục đầu óc nhà họ Phạm, lại muốn nhận Từ Liên làm con gái nuôi, như này chứng tỏ tam quan của cả nhà đều có vấn đề."
Miêu Tình chỉ vào đầu mình: "Mẹ thấy không chỉ là tam quan, đầu óc cũng có vấn đề, đại viện đều biết ẩn tình bên trong, có muốn làm thì cũng đừng gióng trống khua chiêng, khiêm tốn là được rồi, giờ thì hay chưa, cả đại viện thông báo, mẹ thấy, thế này mà nhận con gái gì chứ, giống như cưới vợ bé vào thời xưa vậy."
Mạt Mạt cảm thấy, mẹ già nói trúng tim đen rồi, bĩu môi: "Phạm Đông lợi hại thật, làm việc ngầm chơi chơi thì tốt. Về sau Phạm Đông có thể quang minh chính đại quan tâm Từ Liên, thật sự không nhìn ra, Phạm Đông là người âm hiểm như vậy, vậy mà cũng có người thích, cũng không biết vị trí của Từ Liên trong lòng anh ta được bao nhiêu."
Miêu Tình chướng mắt người nhà họ Phạm, vừa tức Từ Liên: "Sao Từ Binh lại có một đứa em gái không biết liêm si như thế chứ, mẹ thấy mất mặt thay cho nhà họ Từ." Mat Mạt: "Mẹ, tức giận vì bọn họ không đáng."
Miêu Tình nghĩ cũng phải: "Không nghĩ nữa, không liên quan đến nhà ta, được rồi, không đề cập đến bọn họ nữa, ngày mai con khai giảng rồi, đưa Thất Cân đến đây đi."
Mạt Mạt: "Mẹ phải chăm sóc Hạo Dương và Hạo Bác rồi, còn phải chăm sóc ông bà nội, quá cực khổ, mẹ yên tâm đi, Đại Mỹ trông giúp con."
Miêu Tình rất yên tâm với Đại Mỹ, biết con gái thương bà.
Ngày hôm sau là ngày tựu trường, Mạt Mạt đã là sinh viên đại học năm tư rồi, học kỳ này không cần đón tiếp tân sinh viên, ngày đầu tiên khai giảng cũng không có tiết, không cần đi sớm như vậy.
Mạt Mạt đưa Hạo Dương và Hạo Bác đi học trước, sau đó mới đến trường với Bàng Linh.
Bàng Linh nhìn trường học, khuôn mặt ngây ngô nói: "Sinh viên lần này, đại đa số đều thuộc khoá này."
Mạt Mạt dừng xe, vừa định trả lời Bàng Linh thì bên cạnh có chiếc xe đỗ lại, Mạt Mạt kéo Bàng Linh tránh ra.
Xe con hoàn toàn mới, chỉ là kỹ thuật lái xe không được tốt lắm, lùi mất một lúc xe mới đỗ xong.
Cửa xe mở ra, lại là Chu Tiếu, cô ta mặc trang phục nghề nghiệp, tóc chải cẩn thận ti mỉ, nghiêm mặt, khí thế phụ nữ mạnh mẽ vô cùng.
Chu Tiếu nhìn thấy Mạt Mạt, gật đầu coi như chào hỏi, đi trước một bước.
Mạt Mạt và Bàng Linh đi phía sau, lúc sắp bước vào cổng chính của trường, Chu Tiếu đột nhiên dừng bước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận