Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 472. Dấu chân 2

Chương 472. Dấu chân 2Chương 472. Dấu chân 2
Hoá ra là như vậy, hai mắt Mạt Mạt loé sáng như ánh sao: "Em muốn đi ra ngoài chơi, chúng ta đi ra ngoài một chút đi!"
"Bên ngoài quá lạnh."
"Không sao, em có áo khoác, em có thể bịt kín, gần đây em đều ở nhà ngột ngạt muốn chết, đồng chí Trang Triều Dương, anh đi cùng em ra ngoài một chút đi!”
Mat Mat cầu xin nửa ngày, Trang Triều Dương mới đồng ý: "Không được đi xa, chỉ ở khu lân cận."
Mạt Mạt vui vẻ hôn Trang Triều Dương một cái rồi quay người về phòng ngủ tìm quần áo.
Sáng sớm hôm sau, trước tiên Trang Triều Dương đến quân đồn báo cáo có mặt, rất nhanh đã trở về, sau lưng là cặp vợ chồng Triệu Hiên.
Te Hồng ôm Mat Mạt: "Anh Triệu nhà tôi cũng được nghỉ, chúng ta liên hoan đi!"
Mat Mat đã ăn mặc chỉnh te rồi, bản thân bọc như quả cầu: "Chúng ta ra ngoài tản bộ trước, buổi tối thì sao?"
Tê Hồng: "Hai người đi đâu?"
Mạt Mạt: "Khu lân cận."
Triệu Hiên nhìn thoáng qua Trang Triều Dương: "Tuyết lớn đã rơi mấy lần rồi, trên núi đều là tuyết chưa tan, thỏ và gà rừng chắc chắn sẽ dễ bắt, chúng ta đi săn bắn đi!"
Trang Triều Dương có chút dự tính, khó mà được nghỉ, lần sau còn chưa biết bao giờ mới được nghỉ ngơi, với lại trong nhà cũng không còn bao nhiêu thịt, Trang Triều Dương nhìn về phía Mạt Mạt.
Hai mắt Mạt Mạt cũng sáng lên: "Hai người lên núi săn bắn, em và Tề Hồng tản bộ dưới chân núi."
Tê Hồng cũng ngột ngạt gần chết, hai tay tán thành: "Tôi đồng ý."
Trang Triều Dương trả lời Triệu Hiên: "Săn ở ngay tại núi nhỏ lân cận đây thôi, hai người Mạt Mạt cũng an toàn, theo anh thì sao?”
Triệu Hiên cười: "Được."
Đã muốn đi săn bắn thì phải chuẩn bị những thứ khác, Triệu Hiên kéo Tê Hồng về nhà, Trang Triều Dương cầm túi, lắp búa và dao, lại lấy một ít dây thừng, bỏ tất cả các thứ vào trong cái sọt cõng sau lưng.
Mạt Mạt lấy 5 cái bánh thịt tối hôm qua ăn còn dư mang theo, còn bọc một bọc nhỏ dưa muối, lấy ra hai hộp cơm, tìm được thanh bao lần trước làm cho Thanh Nghĩa, mang theo hai cái, đổ một bình nước, nghĩ một chút lại lấy hai củ khoai lang, bây giờ mới hài lòng.
Trang Triều Dương: "Vợ à, em như này là đi ăn cơm dã ngoại à?”
Mạt Mạt sắp xếp đồ xong bỏ vào trong cái gùi: "Buổi trưa chúng ta chắc chắn không về được, đương nhiên phải đem theo chút thức ăn rôi."
"Nhưng mà như này cũng quá nhiều rồi."
"Em là phụ nữ có thai."
Trang Triều Dương: "Vậy mang theo trứng gà đi."
Mat Mạt: "... Không cần, như này là đủ rồi."
Mạt Mạt và Trang Triều Dương xuống dưới lầu đợi hai vợ chồng Te Hồng một lúc, Te Hồng thấy trong cái gùi của Trang Triều Dương đựng không ít đồ: "Mạt Mạt, hai người đem theo cái gì vậy?"
Mạt Mạt liệt kê những đồ mang theo một lần, Tê Hồng ôm Mạt Mạt: "Mạt Mạt, cô quá tốt rồi, tôi còn không nghĩ tới."
Mạt Mạt gạt tay Tề Hồng ra: "Thời gian không còn sớm nữa, chúng ta đi nhanh lên đi!"
Tề Hồng: "Xuất phát."
Trang Triều Dương chọn một ngọn núi nhỏ cách quân khu gần nhất, dốc núi không cao, đến chân núi rồi, Trang Triều Dương để lại đồ ăn cho Mat Mạt, dặn dò cô cẩn thận một chút, đi cùng với Triệu Hiên lên núi.
Mạt Mạt đi đến chỗ cao một chút, nhìn được phong cảnh ở phía xa, phong cảnh miền Bắc Trung Quốc thật đẹp.
Te Hồng đứng bên cạnh Mạt Mạt: "Chúng ta chỉ đứng như thế này thôi sao?"
"Dĩ nhiên là không phải rồi, chúng ta đi tìm một ít củi khô trước, sau đó dọn dẹp chỗ này, đốt một đống lửa"
Lần đầu tiên Tề Hồng được ăn cơm dã ngoại, rất kích động: "Đi mau."
Mạt Mạt nhìn xung quanh một chút, chỉ vào chỗ rừng tùng: "Bên kia nhiều củi khô, có dầu tùng đốt dễ hơn."
"Được."
Lúc Tề Hồng và Mạt Mạt đi đến bên cạnh rừng tùng, Mat Mat dừng bước lại, kéo Tề Hồng: "Từ từ hãng vào."
"Sao vậy?"
Mạt Mạt cúi đầu chỉ một loạt dấu chân trên mặt tuyết: "Cô nhìn này?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận