Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 590. Người tới 2

Chương 590. Người tới 2Chương 590. Người tới 2
Chị dâu Vương đếm phiếu vải ra đưa cho Mạt Mạt, Mạt Mạt không nhận, đẩy trở vê,"Chị dâu, chị làm như vậy không được, chị cứ cho em rau là được rồi."
Chị dâu Vương biết Mạt Mạt đang trả ân tình chỗ đất phần trăm, cười nói,"Vậy chị nhận, cám ơn em, Mạt Mạt”
"Lại nói cảm ơn, em sẽ tức giận đó."
Chị dâu Vương cười,"Tốt, tốt, không nói, vậy chị đi về trước, buổi chiêu qua đưa ra cho em."
"Được."
Vân Kiến chờ chị dâu Vương đi rồi, không hiểu hỏi,"Chị, chúng ta rõ ràng có vải tốt, vì sao không lấy ra?"
Mạt Mạt cười,"Người ấy a, phải biết giấu dốt biết không? Chị tích trữ vải công nghiệp thứ cấp đó là bởi vì công việc trước kia thuận tiện cho việc tích trữ, mọi người sẽ không nghĩ gì, nhưng nếu như biết chị có rất nhiều vải tốt, vậy thì sẽ ghen ghét."
"Em thấy chị dâu Vương không phải là người như thế."
Mạt Mạt cười,"Chị cũng biết, chị nói là người khác, chuyện chị dâu Vương đổi vải với chị không lừa được người khác đâu."
Vân Kiến sửng sốt,"Mọi người làm sao lại biết?" Mat Mạt xoa đầu Van Kiển,"Nơi có người thì sẽ có thị phi, có một người biết, tất cả mọi người đều sẽ biết, cho nên chị dạy em một đạo lý, người không chỉ phải có nguyên tắc, còn phải giữ được miệng của mình, họa từ miệng mà ra, chuyện từ miệng mà đến, nhớ kỹ chưa?”
Vân Kiến gật đầu,"Nhớ kỹ rồi ạ."
Mạt Mạt dỗ Tùng Nhân ngủ xong, cùng Vân Kiến cắt đậu giác thành sợi, Vân Bình cũng đóng góp chút sức nhỏ, bỏ đậu giác vào trong chậu.
Giữa trưa Mạt Mạt làm canh cà chua, lấy ra một miếng thịt khô nhỏ cuối cùng trong nhà, xào đậu đũa sừng và ớt, món chính vẫn là bánh bột ngô.
Trang Triều Dương thấy trong nhà không có thịt,"Tháng này cũng không bán thịt heo?”
Mat Mat lắc đầu,"Đầu tháng Đại Mỹ đi xem rồi, không có."
Nhà Mạt Mạt chưa từng đứt thịt, không phải thịt khô thì chính là thịt tươi, không thì chính là gà, nhưng bây giờ thịt trong nhà đều hết sạch.
Trang Triều Dương suy nghĩ một chút,"Chờ qua đoạn thời gian nữa anh có thời gian, anh đi làm mấy cái bẫy."
Mạt Mạt nói: "Làm bẫy anh cũng bắt không được, thiếu lương thực, tất cả mọi người nghĩ biện pháp kiếm ăn đây này, động vật hoang dã xung quanh bị làm cho hoảng sợ chui vào núi sâu hết rồi."
Trang Triều Dương thở dài,'Vậy làm sao bây giờ?"
Mat Mat tính toán thời gian "Không phải em có nhờ Đại Mỹ mang giúp không ít cá biển hay sao? Cũng sắp đến rồi."
Trang Triều Dương mím môi,"Vậy em cũng không ăn được!"
Mạt Mạt nói: "Không cần anh quan tâm em, trong nhà còn có không ít trứng gà và mỡ heo mà, có trứng gà là đủ rồi."
Trang Triều Dương nói: "Chờ anh đi đổi thêm chút trứng gà."
Mat Mạt gật đầu,"Vâng."
Mạt Mạt giữa trưa vừa nhắc tới Triệu Đại Mỹ xong, buổi chiều Triệu Đại Mỹ mang theo một cái túi lớn đựng cái biển đến, Triệu Đại Mỹ nói: "Cá biển hai mươi cân, tôm hai cân, rong biển mười cân, tảo tỉa năm cân, tổng cộng hai mươi lăm đồng, tính cả hai đồng phí vận chuyển, hai mươi bảy đồng, cô tính lại xem có đúng hay không."
Mạt Mạt biết Triệu Đại Mỹ đưa ra chính là giá bình thường, năm nay giá cá ắt phải tăng lên mới đúng,"Có phải quá ít hay không?"
Triệu Đại Mỹ cười,"Cô cũng coi như khách hàng cũ, làm sao còn có thể lấy thêm tiền của cô chứ, lại nói hai ta là quan hệ gì, kiếm tiền của cô, tôi ngủ không yên."
Mat Mat cười,'Vậy tôi đây phải cám ơn cô, tôi đi lấy tiên trả cô." Triệu Đại Mỹ chờ đợi,"Được."
Mạt Mạt đếm tiền đi ra, đưa cho Triệu Đại Mỹ, Triệu Đại Mỹ xác nhận không sai, cười nói: "Được rồi, tôi đi về trước."
"Ừm, cảm ơn cô."
Mạt Mạt mở cửa tiễn Triệu Đại Mỹ đi ra ngoài, trên cánh tay chị dâu Triệu quải một bao quần áo, đi theo phía sau là một cô gái, đang đi lên lầu! Mat Mạt thấy vậy, chờ Triệu Đại Mỹ ra ngoài rồi thì vội vàng đóng cửa lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận