Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1348. Giải hận 2

Chương 1348. Giải hận 2Chương 1348. Giải hận 2
Mạt Mạt cười: "Tiền lãi thì cũng không cần, mặc dù triều dương không nói, nhưng vẫn muốn cám ơn anh giúp đỡ những binh lính xuất ngũ!"
Nguy Vĩ: "Đây là hai chuyện khác nhau, chuyện nào ra chuyện nấy."
Mạt Mạt lắc đầu: "Là một chuyện, đây là chúng ta kiên trì.”
Mạt Mạt quyết định như vậy, trang triều dương nhất định đồng ý.
Ngụy Vĩ cũng không phải loại người bụng đang đói có người mời ăn thì kêu no rồi mà từ chối, cười nói: "Đã nói như vậy, nếu như tôi cứ kiên trì thì không được, như này đợi sau này tôi thành đại gia, tôi nhất định thành lập một tổ chức chuyên giúp đỡ những binh lính xuất ngũ."
Hai mắt Mạt Mạt sáng lấp lánh, Ngụy Vĩ đương nhiên có thể trở thành đại gia, còn là thủ phủ, Mạt Mạt lôi kéo Thẩm Triết: "Anh họ, anh đã nghe thấy rồi đúng không, phải làm chứng."
Thẩm Triết: "Nghe thấy rồi, anh làm chứng."
Trước kia Ngụy Vĩ không tiếp xúc nhiều với quân nhân, nhưng lại trở thành bạn bè với trang triều dương, tiếp xúc nhiều hơn, cũng càng hiểu rõ hơn, anh ta cũng là thật lòng muốn giúp người đáng được giúp nhất, có thể giúp đỡ trong phạm vi năng lực cho phép, anh ta sẵn lòng. Mat Mạt: "Lúc nào dùng, tôi đi lẫy cho anh, một số tiền lớn như thế thì phải hẹn trước."
Mạt Mạt muốn đến ngân hàng tổng mới được, ở niên đại này, chỉ nhánh ngân hàng không có nhiều tiền như vậy.
Ngụy Vĩ: "Thứ 5 tôi cần dùng."
Hôm nay đã là thứ ba rồi, Mạt Mạt nói: "Ngày mai tôi đi hẹn trước, sáng ngày kia lấy tiền ra."
Ngụy Vĩ nói: "Cảm ơn."
Mạt Mạt nói: "Khách khí rồi, đúng rồi, chuyện của Từ Lị thật ngại quá, tôi che giấu, Triệu Phong thế nào?”
Ngụy Vĩ nói: "Không có chuyện gì, anh ta là một người đàn ông thì có thể có chuyện gì, tôi còn có việc, tôi đi về trước."
Mạt Mạt: "Được, tôi tiễn anh."
Ngụy Vĩ: "Không cần."
Thẩm Triết đợi Ngụy Vĩ đi rồi, nhịn không được nói: "Năm mươi ngàn trực tiếp cho mượn, không cần nói với Triều Dương một tiếng, cho dù thế nào cũng là số tiền không nhỏ đâu!"
Mạt Mạt: "Anh họ, không phải em đã nói với anh rồi à, của cải của em Triều Dương không quản, cho dù có nói với anh ấy, anh ấy cũng sẽ không quản."
Thẩm Triết vui vẻ: "Điểm này Triều Dương và chú họ thật đúng là giống nhau, nhưng đàn ông chân chính thì nên như vậy!" Mat Mạt nghĩ đến cha cũng không thèm để ý đến đồ cưới của mẹ, suy nghĩ lại Triều Dương một chút, người cha vợ này quả thật giống con rể.
Mạt Mạt nghĩ đến trang triều dương vẫn luôn nói đông dài, nuôi gia đình có anh ấy rồi, nụ cười trên khóe miệng làm sao cũng không che giấu được.
Mạt Mạt về nhà gọi điện thoại cho trang triều dương, nói chuyện mượn tiền, trang triều dương cũng chỉ nghe cho đây miệng, căn bản không quan tâm việc này, ngược lại vẫn luôn hỏi bọn nhỏ, cuối cùng còn tự trêu chọc mình: "Thật sự là già rồi, rời nhà là nhớ nhà."
Thời gian rất nhanh đã tới thứ 5, Ngụy Vĩ và Mạt Mạt cùng đi, lúc đến đó, Ngụy Vĩ còn cầm giấy vay nợ.
Bởi vì có hẹn trước, lấy tiền rất thuận lợi, Ngụy Vĩ phải vội vàng đi đến buổi đấu giá nên đã lái xe đi.
Mạt Mạt xin nghỉ cho tới trưa, không vội trở vê làm việc, về nhà trước, chờ đến lúc xế chiêu Mạt Mạt đến công ty, nhân viên lễ tân nói: "Luật sư Liên, buổi sáng hôm nay có một người phụ nữ tới tìm cô, tôi nói cho cô ấy biết buổi chiều cô sẽ trở về, cô ấy nói rằng buổi trưa lại đến."
Mạt Mạt: "Ai vậy? Có để lại tên không?"
"Có để lại, họ Chu, tên là Chu Tiếu."
Mạt Mạt không nghĩ tới Chu Tiếu quay lại thành phố Z.
Mạt Mạt lên trên lầu chưa được bao lâu, Chu Tiếu đã đến rôi, từ khi Chu Tiểu thông suốt, là một người phụ nữ mạnh me điển hình: "Cô ở nơi này không tệ. "
Mat Mạt: "Vệ Nghiên không tới à?”
Chu Tiếu: "Không, tôi nhận sự nhờ vả của chị dâu, mang cho cô mấy đôi giày."
Mạt Mạt đã biết, Chu Tiếu còn lâu mới chủ động đến tìm cô.
Mạt Mạt đưa nước đến trước mặt Chu Tiếu, cô ta đột nhiên nói một câu: "Tôi đã đến gặp Hướng Hoa."
Mạt Mạt: "Giải hận rồi?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận