Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1800. -

Chương 1800. -Chương 1800. -
Những tháng ngày tiếp theo Mat Mat be bộn nhiều việc, còn có một buổi đấu giá từ thiện, Mạt Mạt bận cực kỳ.
Đấu giá từ thiện, năm này so với năm khác quy mô lại lớn hơn, Mạt Mạt bận bịu hận không thể về nhà cũng muốn ôm văn kiện, chờ tất cả mọi chuyện được sắp xếp xong, Mạt Mạt càng bận rộn, tiếp đón người.
Sau đó tiệc xã giao lại có thêm, dù là Mạt Mạt không uống rượu, nhưng uống trà Mạt Mạt cũng cảm thấy buồn nôn, mỗi ngày đều phải mạnh mẽ bớt ra thời gian, ngay cả thời gian nghỉ ngơi cũng càng ít thêm.
Mãi cho đến khi đấu giá từ thiện kết thúc, Mạt Mạt đã gầy đi hai vòng, cái bụng nhỏ thật vất vả mới nuôi lên được lại mất rồi.
Mạt Mạt trực tiếp cho công ty nghỉ, mọi người thay phiên nhau nghỉ ngơi, mỗi người hai ngày, Mạt Mạt cũng cho chính mình nghỉ hai ngày.
Ngày hôm đó về nhà cơm cũng không ăn, ngả đầu là ngủ, còn ngáy khò khò.
Ngày hôm sau thức dậy đã hơn chín giờ, ngủ ròng rã mười mấy tiếng, Mạt Mạt nằm trên giường cũng không muốn động, thực chất bên trong đã lộ ra sự kiệt sức, cô chỉ muốn nghỉ ngơi thật tốt.
Mạt Mạt cảm khái, làm bà chủ thật sự không dễ dàng, sự nghiệp của cô phát triển, thật sự là do cô liều mạng dốc sức làm ra.
Mạt Mạt còn muốn ngủ nướng thêm một lúc thì cửa phòng mở, Mạt Mạt sửng sốt, bọn nhỏ trong nhà đều sẽ gõ cửa khi đi vào, duy nhất không gõ cửa chỉ có Trang Triều Dương, Mạt Mạt xem xét, thật đúng vậy.
Mạt Mạt mừng rỡ, cô bận bịu, Trang Triều Dương cũng bận rộn, hai vợ chồng rất lâu không gặp nhau, thật sự rất nhớ, Mạt Mạt ngồi thẳng dậy: "Sao anh lại về?"
Trang Triều Dương nhìn khuôn mặt mệt mỏi của vợ: "Anh nghe nói thân thể em không thoải mái, nên về sớm, thân thể khó chịu chỗ nào?"
"Em không có không thoải mái chỗ nào cả?"
Trang Triều Dương cau mày: "Nhìn sắc mặt em kìa, rất tái nhợt, đừng cậy mạnh, công ty không có em mấy ngày sẽ không đảo lộn, đi, anh dẫn em đi khám xem.”
Mạt Mạt hiểu rất rõ sức khoẻ của mình, mở to hai mắt nhìn: "Em nói này đồng chí Trang Triều Dương, em thật sự không sao, chỉ là gần đây quá mệt mỏi, dưỡng mấy ngày là khỏe, còn nữa, anh nghe ai nói em không thoải mái?"
Trang Triều Dương ho khan một tiếng, anh đã ý thức được, bởi vì quá để ý, cho nên hiểu lầm lời của con, vợ thật sự không sao, Trang Triều Dương làm ra chuyện nhầm lẫn, giả vờ ho khan một tiếng.
Sau đó Trang Triều Dương ngồi bên cạnh giường, lòng bàn tay thô ráp chụp lên hốc mat của vợ: "Coi như thân thể không việc gì, em cũng không còn trẻ, nên chú ý nghỉ ngơi, trước kia em nói với anh thế nào?”
Mạt Mạt vừa nằm xuống: "Em sai rồi, sau này sẽ không thế nữa, em sẽ cố gắng hết sức sắp xếp thời gian hợp lý.”
Trang Triều Dương còn lâu mới tin vợ, anh quyết định sau này sẽ vê nhà nhiều hơn, lôi kéo vợ rèn luyện, tranh thủ để vợ có sức khoẻ tốt, bọn họ còn phải sống lâu trăm tuổi, anh cũng không hy vọng công ty sẽ ép vỡ vợ anh.
Mạt Mạt mơ màng lại ngủ thiếp đi, Trang Triều Dương nghe thấy tiếng hít thở đều đều, cũng cảm thấy buồn ngủ, cũng nằm xuống nghỉ ngơi.
Mạt Mạt tỉnh dậy lần nữa đã là xế chiều, đói nên tỉnh, ngáp một cái đứng dậy.
Trang Triều Dương dậy từ lâu, vội vàng đứng lên: "Đói bụng không, anh đi nấu cơm."
Mạt Mạt ngáp một cái, cũng ra nước mắt: "Cùng nhau làm đi."
"Được."
Dưới lầu không có ai, bọn nhỏ đều không ở nhà, trong nồi có thức ăn đã hâm nóng, được rồi, hai vợ chồng cũng không cần làm gì.
Mạt Mạt ăn nửa bát cơm, mới có sức hỏi: "Chúng ta đã nhiều năm rồi không về thủ đô đón Tết, năm nay em muốn về thủ đô ăn tết, anh có ngày nghỉ không?”
Trang Triều Dương đang gắp thức ăn ngừng lại, trong lòng tính nhẩm thời gian: "Năm nay có thể, nhưng chỉ có bốn ngày."
Vốn dĩ Mạt Mạt không ôm hy vọng, không nghĩ rằng thật sự có ngày nghỉ: "Bốn ngày đủ rồi."
"Cái bụng của Tâm Bảo lớn rồi, không đi đi lại lại được, nó làm sao bây giờ?”
Mạt Mạt chỉ sát vách: "Anh quên Tề Hồng à, sát vách chính là nhà mẹ đẻ thuận tiện biết bao nhiêu!"
Trang Triều Dương nghe xong: "Vợ à, em như này là đã dự định từ sớm rồi."
Mạt Mạt chột dạ khẽ cười: "Ăn cơm đi, ăn cơm đi"
Hai vợ chồng quét sạch sẽ đồ ăn thừa, Trang Triều Dương kéo Mạt Mạt đi tản bộ tiêu thực.
Hai người ra khỏi đại viện, đến chợ ở gần đó, chọn rau và hải sản tươi mua về, chờ khi về nhà, Tôn Nhuy và Mễ Mễ đều ở nhà.
Mạt Mạt đưa túi cho An An, ngồi trên ghế sofa, hỏi Tôn Nhuy: "Cô quay phim xong rồi à?"
Tôn Nhuy: "Chưa đâu, hôm nay phần diễn của Mễ Mễ đóng máy rồi, em cố ý đưa Mễ Mễ trở về, thuận tiện cho chị một tin tức."
“Tin tức gì?"
Tôn Nhuy móc thiệp mời ra, Mạt Mạt cầm lấy liếc nhìn, mở to hai mắt nhìn: "Đây là chuyện tốt đó!" Trang Trieu Dương tới: "Chuyện tốt gì?" ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận