Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 976. Mua không nổi 2

Chương 976. Mua không nổi 2Chương 976. Mua không nổi 2
"Em gái anh nếu biết anh trai của con bé kiếm được tiền như thế, anh cho rằng con bé sẽ vui sao? Con người phải làm việc đàng hoàng, cẩn trọng thì cầm tiền mới có thể yên tâm, tôi đứng trên cương vị của em gái anh mới nói anh, nhưng hành vi của anh thì tôi sẽ không tha thứ."
Hàn Siêu áy náy vô cùng: "Đây là lần cuối cùng."
Mạt Mạt nói: "Hy vọng anh có thể nhớ kỹ, tôi phải đi tìm Chu Tiếu, cần anh làm chứng."
Hàn Siêu: "Tôi sẵn lòng làm chứng, tôi sẵn lòng đến giải thích với chồng cô, tôi sẵn lòng đền bù cho những sai lầm của tôi."
Mạt Mạt: "Giải thích thì không cần, đi với tôi tìm Chu Tiếu là được."
Mạt Mạt xin nghỉ một tiết để đi, nhìn thoáng qua thời gian, đi đến lầu dạy học, cũng đã sắp tan học: "Đi thôi!"
Hàn Siêu nói: "Được."
Hàn Siêu đi theo Mạt Mạt, xuyên qua hai cái sân, lúc đi ngang qua khoa kinh tế, đúng lúc khoa kinh tế tan học, Nguy Vĩ và Triệu Phong chú ý tới người đàn ông bên cạnh Mạt Mạt.
Ngụy Vĩ nói: "Lợi hại, nhanh như vậy mà đã tìm được."
Mạt Mạt: "Cũng tàm tạm, mọi người tan lớp rồi à?” Nguy Vĩ: "Ưm, người này nhìn rất quen mắt, hội sinh viên à?”
Mạt Mạt gật đầu: "Ừm."
Ánh mắt của Ngụy Vĩ nhìn về phía Hàn Siêu, đầu anh ta cúi càng lúc càng thấp, Ngụy Vĩ nói: "Cô muốn đi tìm Chu Tiếu hả, tôi đi cùng với cô."
"Anh đi làm gì?"
"Việc này cũng có liên quan đến tôi, tôi đương nhiên phải tìm cô ta để hỏi cho rõ rồi."
Mạt Mạt: "Được."
Mạt Mạt hiểu rõ Ngụy Vĩ, đừng thấy anh ta lúc nào cũng cười cười, nhưng đây cũng là một nhân vật tàn nhẫn, anh ta cũng có khát vọng và thủ đoạn, Chu Tiếu này là không làm được phó chủ tịch hội sinh viên nữa rồi.
Hướng Hoa nghe thấy tên Chu Tiếu, nghĩ một lát, đi theo.
Mạt Mạt đi con đường hướng đến căn tin, bởi vì khoa pháp luật đã tan lớp, ở trên con đường này, sẽ không bắt hụt Chu Tiếu.
Trên đường có không ít người, đều đến căn tin, mỗi lần Chu Tiếu tới đều tương đối chậm, Mạt Mạt càng đi người càng ít, rất nhanh đã đến lầu dạy học, Chu Tiếu mới cùng bạn học đi tới.
Chu Tiếu vừa nói vừa cười, nhưng nhìn thấy Hàn Siêu đứng bên cạnh Mạt Mạt, sắc mặt lập tức thay đổi, vẻ mặt rất khó coi, còn cố giả bộ bình tĩnh: "Đàn chị Liên, chị chặn ở cửa làm gì?" Mat Mạt: "Người tôi cũng đã dân tới rôi, mà cô vẫn còn có thể như thế, thật không hổ là hội phó hội sinh viên."
"Em không hiểu chị đang nói cái gì, chúng em phải đi ăn cơm, đàn chị Liên, xin tránh ra cho."
Mạt Mạt lấy máy ảnh từ trong túi ra: "Vật này cô biết không? Là của cô phải không?"
Ánh mắt Chu Tiếu lập tức thay đổi, trừng mắt với Hàn Siêu, anh ta nói: "Tôi đã nói hết với đàn chị Liên rồi, Chu Tiếu, là cô bảo tôi đi theo dõi đàn chị rồi chụp hình lại."
Chu Tiếu hừ một tiếng: "Nói bậy nói bạ, tôi bảo cậu theo dõi đàn chị Liên? Tôi muốn ảnh của chị ấy làm gì? Rõ ràng là cậu thích thầm đàn chị Liên mới đi theo chụp ảnh, không liên quan gì đến tôi."
Mạt Mạt biết Chu Tiếu sẽ không thừa nhận dễ dàng như vậy, bởi vì Chu Tiếu biết, hậu quả sau khi thừa nhận việc này, Chu Tiếu mà thừa nhận thì không chỉ đem lại phiên phức cho mình, còn mang đến phiền phức cho Hướng Hoa.
Chu Tiếu thầm mắng Hàn Siêu là đồ bỏ đi, vậy mà lại để cho Liên Mạt Mạt bắt được.
Mạt Mạt ngắm nghía chiếc máy ảnh: "Chu Tiếu, máy ảnh tôi rất quen thuộc, cái máy ảnh này của cô là gần đây mới du nhập về, lúc mua nó sẽ ký vào giấy biên nhận, kiểm tra đối chiếu thông tin, để sau này có sửa chữa thì sẽ dễ hơn, tôi chỉ cần tìm được giấy biên nhận là biết có phải máy ảnh của cô hay không, hơn nữa, đừng có kéo việc này lên trên người Hàn Siêu, nhà anh ta cũng không mua nổi máy ảnh."
Bạn cần đăng nhập để bình luận