Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 694. Cấp bậc 2

Chương 694. Cấp bậc 2Chương 694. Cấp bậc 2
Khởi Thăng cười toe toét chạy lên lầu, lấy hết những thứ đã học gần đây mang xuống dưới, Mạt Mạt liếc nhìn, đều là một số sách giáo khoa, không có sách bài tập, như vậy thì không được: "Đợi hai ngày nữa, mợ dẫn các cháu đến tiệm sách mua một ít tài liệu ôn tập và bài tập."
Khởi Thăng vui sướng đồng ý, nếu như mợ út dạy cậu ấy, tương lai cậu ấy càng có lòng tin hơn với thi đại học rồi.
Tiểu Vũ vội giơ tay ra: "Còn có cháu, còn có cháu, mợ út đừng quên cháu."
Mạt Mạt nhéo khuôn mặt quả táo đáng yêu của Tiểu Vũ: "Được, được."
Bây giờ Mạt Mạt mới đứng dậy về nhà, trời mùa đông ban ngày có hơi ngắn, về đến nhà trời đã tối đen như mực, Mạt Mạt đi đun nước để bọn nhỏ tắm trước.
Đến nhà mới rồi, bốn thằng nhóc đều không im lặng được, vẫn luôn ồn ào đến sau nửa đêm mới ngủ.
Mạt Mạt mệt muốn chết rồi, đã ngủ từ lâu, buổi sáng Mạt Mạt làm xong điểm tâm, bốn thằng nhóc còn chưa dậy.
Mạt Mạt để cơm trên bàn, quay lại nhà bếp kiểm đếm hàng tích trữ trong nhà.
Bây giờ mặc dù là năm 1977 nhưng các loại phiếu vân chưa rời khỏi thị trường, mãi cho đến khi bắt đầu vào năm 1980 mới dần dần rời khỏi thị trường.
Bây giờ mua đồ vẫn cần phiếu và sổ lương thực.
Trong nhà bếp có hai cái lu, một cái để chứa nước, một cái là dưa muối chua cho mùa đông, lương thực thì có ngăn tủ riêng.
Mạt Mạt mở ra, trong tủ có hai túi lương thực, một túi bột ngô 50 cân, một túi bột mì, có vẻ là 20 cân, không có gạo.
Trên ban công nhà bếp, có mười may cây cải trắng, một ít khoai tây, còn có một ít rau khô và các loại lâm sản cô gửi qua bưu điện, cuối cùng là thịt và gà mẹ mang tới.
Gia sản hiện tại của Mạt Mạt, đã giải phóng trước một lần.
Về phần lương thực ban đầu dự trữ trong nhà, đã sớm ăn hết rồi, Vân Kiến trưởng thành, ăn uống nhiều.
Cuộc sống càng ngày càng tốt, Mạt Mạt biết sẽ không lại xuất hiện tình trạng thiếu lương thực nên cô không tích trữ nữa, bây giờ đang hối hận, sớm biết phải điều đi, cô nhất định sẽ tích trữ nhiều lương thực hơn rồi gửi qua bưu điện.
Mạt Mạt cảm thán may mà có không gian, nhân lúc bọn nhỏ còn chưa dậy, Mạt Mạt lấy ra một túi gạo 30 cân, đây là số gạo không nhiều ở trong không gian, trước kia đều trộn lẫn để ăn.
Mạt Mạt kiểm đếm không gian, trong không gian thừa tương đổi nhiêu bột mì, có 80 cân, cái này may mà cô thích ăn mì, mỗi lần trưởng bối tặng đều là bột mì, cô giữ lại trong không gian.
Hơn mười năm, thịt heo vốn có trong không gian cũng bị mất, chỉ còn lại một số thú rừng, trong không gian nhiều nhất cũng là cá.
Rau xanh có không ít, các loại đều có, đáng tiếc không lấy ra được, rau khô chỉ còn non nửa túi đậu giác sợi, hơn phân nửa túi củ cải sợi, Mạt Mạt đều lấy hết ra.
Những năm nay Mạt Mạt vẫn luôn lấy đồ từ trong không gian ra ngoài, cô cũng muốn tích trữ, đáng tiếc, trong nhà người này so với người kia đều thông minh lanh lợi, cô chỉ có thể làm một chút thủ đoạn ở trên lương thực, những chỗ khác thì không dám.
Mạt Mạt sắp xếp nhà bếp xong, bọn nhỏ đều đã dậy, sau khi rửa mặt xong, Mạt Mạt nói: "Hôm nay mẹ đến cửa hàng thực phẩm phụ, mấy đứa đi không?"
Bọn nhỏ không muốn ở nhà, bây giờ đối với mọi chuyện ở thủ đô chúng nó đều thấy hiếu kỳ, đồng ý: "Đi, đi"
Mạt Mạt: "Vậy ăn nhanh một chút."
"Vâng"
Mạt Mạt đã ăn cơm xong từ trước, lấy trong phòng ngủ phiếu mà Trang Triều Dương để lại, những phiếu này đều là Trang Triều Dương nhờ chị gái đổi, có phiếu lương thực, có phiếu dầu, phiếu đậu phụ, phieu thịt, phieu trứng gà, còn có một số phieu linh tỉnh, đủ loại, một chồng không ít, mỗi loại hàng đều không ít.
Mạt Mạt sờ phiếu, loại cảm giác này mới là hào phú.
Vân Kiến và Tùng Nhân rửa sạch bát, Mạt Mạt đợi bọn nhỏ thay quần áo, cầm chìa khóa, dẫn bọn nhỏ ra ngoài.
Thời gian này, vợ quân nhân ở đại viện vừa mới phải đi làm, Mạt Mạt lại mới tới, dáng dấp xinh đẹp, dẫn theo bốn đứa bé rất thu hút ánh mắt người khác.
Nhà lầu ở đại viện đặc biệt một chút, cấp trung đoàn là một vùng, cấp doanh trưởng tựa ở phía ngoài cùng, người già ở trong đại viện, thông qua việc người khác đi ra từ nơi nào, là có thể phân biệt được vị trí và cấp bậc của nhà người đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận