Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1761. -

Chương 1761. -Chương 1761. -
Tôn Nhuy đập tay lên bàn trà, kết quả đập sưng tay của mình lên, xuýt xoa một tiếng, tức giận nói: "Tiểu Khả, cha mẹ của Tiểu Khả tìm tới, nói cái gì mà để lạc con gái, muốn nhận con gái về, gặp quỷ đi, còn lâu em mới tin!"
Mạt Mạt cũng không tin, thật sự bị lạc, có thể đi vào cô nhi viện? May mắn thì được người nhận nuôi, xui xẻo thì đã bị người lừa gạt rồi.
Mạt Mạt bảo Tôn Nhuy bớt giận: "Hôm nay tìm tới công ty của cô?"
Tôn Nhuy gật đầu: "Ừm, còn không biết Tiểu Khả được em nhận nuôi, chỉ cho là Tiểu Khả nổi tiếng, cho nên mới tìm thấy Tiểu Khả."
"Cô nói như thế nào? Nói cho bọn họ cô nhận nuôi Tiểu Khả rồi hả?"
Tôn Nhuy trợn trắng mắt: "Em cũng không ngốc, hai vợ chồng này, người phụ nữ vô cùng không tự nhiên, hai mắt linh hoạt hiếm thấy, xem xét cũng là có tính toán, em cũng không nhắc tới Tiểu Khả, chỉ nói với bọn họ là có thể Tiểu Khả đi quay phim rồi, không ở công ty."
Mạt Mạt: "Bọn họ không đi dễ dàng như vậy chứ!"
Tôn Nhuy gật đầu: "Muốn nghe ngóng tin tức của Tiểu Khả, em không cho, cuối cùng em nổi giận, hai người mới sạm mặt rời đi." "Bọn họ sẽ không từ bỏ ý đồ, nếu như quả thật là chính bọn họ để lạc mất Tiểu Khả ở cô nhi viện, bọn họ sẽ đến tìm, cô đi nhận nuôi Tiểu Khả không phải bí mật, hôm nay bọn họ không chuẩn bị đã đến, cô chờ mà xem, ngày mai còn quay lại tìm cô, hơn nữa còn sẽ biết cô là mẹ nuôi của Tiểu Khả."
Tôn Nhuy hừ hừ: "Không phải bọn họ nói để lạc mất Tiểu Khả sao? Nếu như bị lạc, bọn họ tìm tới cô nhi viện coi như lộ tẩy rồi, ngược lại em muốn xem xem, hai vợ chồng này có bao nhiêu vô sỉ."
Mạt Mạt: "Cô chớ xem thường người vô sỉ, nếu như thật sự vô sỉ, vẫn rất phiền phức."
Tôn Nhuy cứng cổ: "Em sợ bọn họ chắc, dám đến thì nếm thử thủ đoạn của em, em cũng không phải người tốt, thật sự chọc tới em, chịu không nổi."
Mạt Mạt tin tưởng Tôn Nhuy có thể làm được, nhưng vẫn phải nhắc nhở Tôn Nhuy: "Cha mẹ của Tiểu Khả không cần lo lắng, dễ đối phó, thế nhưng cô phải biết, cô có không ít đối thủ, có không ít người hi vọng ra tay từ trên người của cô để hạ thấp hình tượng của công ty cô đó!"
Sắc mặt Tôn Nhuy xanh lét, Mạt Mạt nói đúng: "Xem ra việc này phải giải quyết nhanh một chút mới được."
Mạt Mạt gật đầu: "Nhất định phải giải quyết, phải rồi, cô đã từng hỏi qua Tiểu Khả chưa? Vì sao nó lại đến cô nhi viện?"
Tôn Nhuy: "Tôi chưa từng hỏi, trẻ con sống ở cô nhi viện, đều có chuyện xưa của mình, sao em có thể đào lên, đối với chuyện Tiểu Khả đã từng trải qua, em thật sự không biết."
Mạt Mạt cảm thấy: "Nếu đã không biết, thì bảo Tiểu Khả về đi, hỏi xem Tiểu Khả biết bao nhiêu, lại đi hỏi viện trưởngmột chút, cô hiểu rõ nhiều, mới có thể giải quyết cha mẹ Tiểu Khả tốt hơn."
Tôn Nhuy do dự: "Thật sự phải gọi Tiểu Khả trở về sao?"
Tôn Nhuy sợ hãi, không có đứa trẻ nào không muốn cha mẹ ruột, mặc dù cô ta đối xử với Tiểu Khả không tệ, nhưng suy cho cùng là cha mẹ ruột, đây cũng là nguyên nhân lúc cô ta nhìn thấy cha mẹ Tiểu Khả thì nổi cơn giận dữ, bắt nguồn từ sự sợ hãi trong lòng.
Tôn Nhuy đã nếm được cảm giác của gia đình, hiện tại có con gái rồi, cô ta sợ, sợ con gái rời khỏi cô ta.
Mạt Mạt nắm tay Tôn Nhuy: "Đừng sợ, đây là chuyện sớm hay muộn, sau này tiếng tăm của Tiểu Khả sẽ càng lớn, cha mẹ của con bé sớm muộn gì cũng sẽ nhìn thấy, kỳ thật như hiện tại rất tốt, giải quyết sớm mới tốt, tránh cho sau này Tiểu Khả thành ngôi sao lớn, cha mẹ con bé vì lợi ích mà dội nước bẩn lên người Tiểu Khả thì sẽ không tốt."
Tôn Nhuy đã từng là ngôi sao, lại là bà chủ của một công ty giải trí, quá biết danh dự của một ngôi sao quan trọng bao nhiêu, cũng không do dự nữa: "Được, em gọi điện thoại cho Tiểu Khả, bảo nó mau chóng trở về." Mat Mat gật đầu, tiếp tục nói: "Cô cũng phái người đi thăm dò một chút, hai người tới hôm nay rốt cuộc có phải cha mẹ của Tiểu Khả hay không, tình hình gia đình của hai người này, rốt cuộc là dạng gì!"
Tôn Nhuy: "Em đã tức đến chập mạch rồi, chuyện quan trọng như vậy lại quên mất, bọn họ nói là cha mẹ của Tiểu Khả thì chính là cha mẹ con bé àI Chuyện này nhất định phải điều tra, ngay cả vì sao Tiểu Khả lại đến cô nhi viện cũng phải điều tra thêm."
"Cái này đúng, trong lòng nắm được rồi, bọn họ cho dù có đi tới đi lui, cũng không thể nào làm ra trò dối trá."
Tôn Nhuy bội phục Mạt Mạt, làm chuyện 8gi đến giọt nước cũng không lọt, Tôn Nhuy cũng tìm được người đáng tin cậy, đây chính là chỗ tốt của việc có chị dâu, có người nhà có thể bày mưu tính kế cho, cô ta không cần cô đơn.
Tôn Nhuy vội vàng đi điều tra, Mạt Mạt cũng nhớ ra, ngày hôm sau Mạt Mạt nhận được điện thoại của Tôn Nhuy, Mạt Mạt đang gặp Ngụy Vĩ.
"Chuyện gì, buổi tối đến chỗ tôi rồi nói, tôi đang có việc."
Tôn Nhuy nói: "Được."
Mạt Mạt cúp điện thoại, nói với Ngụy Vĩ: "Sao anh cũng tới? Thật sự là hiếm thấy!"
Ngụy Vĩ nói: "Tôi sắp về thủ đô." Mat Mat sửng sốt: "Sao tôi không nghe thấy tin tức gì? Chuyện này cũng quá đột ngột, nghĩ như thế nào lại về thủ đô, nhà máy của anh đều ở đây mà!"
Ngụy Vĩ giải thích: "Tôi dự định bán hai nhà máy, đầu tư vào ngành nghề mới, về phần tại sao lựa chọn thủ đô, hai năm này rất nhiều trọng tâm đều ở thủ đô, có không ít trụ sở chính của xí nghiệp đều thiết lập ở thủ đô, tôi vẫn luôn muốn trở về, mượn cơ hội này, trở ve sớm, thật ra cũng không đột ngột, tôi đã suy nghĩ rất lâu rồi."
Mạt Mạt có chút không thích ứng, từ lúc tốt nghiệp Mạt Mạt đã đến, Ngụy Vĩ cũng thế, mấy người bạn đã nhiều năm như vậy của cô, đột nhiên có một người rời đi, vẫn rất không nỡ.
Mạt Mạt chúc mừng nói: "Tôi ở đây chúc mừng anh thành công trước, hi vọng anh ở thủ đô có thể phát triển thuận lợi."
Ngụy Vĩ: "Cảm ơn, hôm nay tôi tới là muốn mời hai người đi ăn một bữa cơm, cũng không biết lúc nào có thể gặp lại mọi người."
Ngụy Vĩ nhắc đến chuyện này, Mạt Mạt cũng sắp quên mất, trang triều dương cũng sẽ phải trở về, nghĩ như vậy, cũng không tính là chia tay, Mạt Mạt không nói đến chuyện trở về, cười nói: "Chờ trang triều dương trở về, hai chúng tôi nhất định sẽ đến."
Ngụy Vĩ: "Được, gọi điện thoại trước cho tôi, tôi chuẩn bị cẩn thận, phải rồi, công ty của cô thì sao! Không có ý định đến thủ đô sao? Cô ở đây làm khá lắm, thật ra có thể phát triển." Mat Mat đương nhiên cũng biết, nhưng ở thành phố Z đã tiêu tốn nhiều tâm huyết của cô, cô không có tiền, gom góp lại cũng phải đợi hai năm, cô cũng muốn mở bán đấu giá ở thủ đô, cô không định mở ở cả nước, chỉ ở mấy thành phố vô cùng quan trọng là được.
Nhưng điều kiện tiên quyết là phải có tiền, một hệ thống an ninh đã đủ cho cô uống một hớp rồi, lại làm hai cái, thêm một nơi bảo vệ, cô thực sự không có tiền.
Mạt Mạt không muốn bán đồ cổ làm vốn, cô không vội, từ từ sẽ đến là được.
Mạt Mạt không trả lời Ngụy Vĩ, bỏ qua chủ đề đó, hỏi địa chỉ công ty của Ngụy Vĩ ở thủ đô, sau đó hàn huyên với Nguy Vĩ một chút về chuyện phát triển, mới tiễn Ngụy Vĩ đi.
Buổi tối Mạt Mạt về nhà, Tôn Nhuy đã đợi Mạt Mạt, Mạt Mạt đi vào, Tôn Nhuy đang ngồi một mình phụng phịu, Giai Giai núp ở phía xa, tự chơi ghép hình, một chút tiếng động cũng không có.
Mạt Mạt nhìn Giai Giai thì vui vẻ, con bé này rất biết nhìn sắc mặt người khác.
Giai Giai nhìn thấy Mạt Mạt trở về, vui vẻ, cuối cùng cũng không cần đối diện với dì Tôn nữa, cô bé rất sợ bị chửi.
Mạt Mạt sờ bím tóc trên đầu Giai Giai, đừng thấy cô bé còn nhỏ, nhưng tóc không gãy, hơn nữa vô cùng mềm mại, sờ vào rất dễ chịu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận