Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chuong 944. Be Mat 2

Chuong 944. Be Mat 2Chuong 944. Be Mat 2
Mạt Mạt nhìn Ngô Mẫn bị Hướng Hoa dắt đi,"Ngô Mẫn, đây là lần cuối cùng."
Hôm nay Ngô Mẫn bị dọa sợ mất mật, sau này không dám bày trò nữa rồi, chẳng trách Tôn Nhụy nhìn thấy Liên Mạt Mạt là tránh xa thật xa, người phụ nữ là quả thực là kẻ không thể dây vào,"Tôi biết rồi."
Hướng Hoa nắm chặt bàn tay, muốn lý luận cùng Liên Mạt Mạt, nhưng chuyện hôm nay, quả thực là do cả nhà anh ta mà ra.
Chu Tiếu đi theo, Mat Mạt nói to,Đàn em Chu phó chủ tịch hội sinh viên, có phải cô đã quên gì không?”
Chu Tiếu dừng lại bước chân, nhìn xung quanh đều là sinh viên, ánh mắt của mọi người đều dừng trên người cô ta, mặt cô ta nóng rát đỏ bừng, hôm nay coi như là mất sạch mặt mũi, cô ta sau này sao có thể còn ở trong hội sinh viên được nữa.
Chu Tiếu cứng đờ người quay lại, sự kiêu ngạo của cô ta không cho phép cô ta xin lỗi, nhưng nhiều người nhìn cô ta như vậy, trừ phi cô ta không muốn tiếp tục ở trong hội sinh viên nữa.
Chu Tiếu nắm chặt lòng bàn tay, ngón tay đâm vào da thịt, đau, mới khiến đầu óc cô ta tỉnh táo, xin lỗi dưới ánh mắt của tất cả mọi người, cô ta ghi nhớ rồi. "Xin lôi, tôi không nên suy đoán linh tỉnh."
Mat Mat híp mắt lại,'Đây là lần thứ hai rồi, đàn em Chu sau này phải học luật chăm chỉ mới được."
Chu Tiếu thổ huyết trong lòng,"Vâng."
Chu Tiếu nói xong thì xông ra khỏi đám đông, mọi người thấy hết trò hay rồi cũng tản hết ra, nhưng Mạt Mạt triệt để nổi danh, mọi người đều đồn, Liên Mạt Mạt của khoa luật lợi hại biết bao.
Bàng Linh nhìn Mạt Mạt một cách sùng bái,"Mợ, mợ lợi hại quá."
Mạt Mạt,"Cháu cũng rất lợi hại, chính xác tìm ra được Ngô Mẫn."
"Nếu như cháu tìm không ra, thì mất mặt cháu đã từng làm công an quấã."
Từ Li nói,'Mạt Mạt, hôm nay chị vạch trần Ngô Mẫn, đây không phải đã giúp Chu Tiếu chửi sao?"
Mat Mat đáp lời "Mấy đứa quá xem thường Ngô Mẫn rỗi, không nhìn thấy phản ứng của Hướng Hoa sao, Hướng Hoa căn bản chẳng để bụng đâu, cho dù là để bụng, Ngô Mẫn về khóc một trận là xong thôi, tuy nhiên Chu Tiếu sẽ cảnh giác không nghe những lời điên đảo thật giả của Ngô Mẫn nữa."
Từ Lị ôm sách,'Hôm nay coi như em đã được mở mang tầm mắt rồi, như này nào là sống chứ, y chang như cung đấu trong hậu cung cổ đại, lắm trò quá đi mất thôi."
Mat Mạt nghĩ đến nhà Hướng Hoa,'Sau này vẫn còn nhiều chuyện nữa cơ, đi thôi, nhanh đi ăn cơm đi, lát nữa còn phải lên lớp đó."
Bàng Linh,"Dạ.”
Đám Mạt Mạt ăn cơm xong, thời gian buổi chiều, sự kiện vinh quang của cô đã được đồn đi khắp trường rồi.
Ngày hôm sau Mạt Mạt và Vân Kiến đi học, nghi hoặc,'Mọi hôm đều có những cô gái chào hỏi em? Hôm nay sao không có ai vậy?"
Vân Kiến cười,"Nhờ phúc của chị gái, những cô nàng này đều không dám tới chào hỏi."
Mạt Mạt buồn bực,"Liên quan gì tới chị."
Vân Kiến nói: "Bọn họ cũng không phải thật lòng thích em, thứ họ thích là tiền trong tay em, là cuộc sống em có thể đem cho họ, hôm qua chị ra uy, những cô gái này đều sợ hãi, chính vì vậy kể từ chiều qua, đều không tới gặp em nữa rồi."
Mạt Mạt buồn cười,"Thế thì em phải cảm ơn chị đó, tối nay em có ở lại trường không?"
Vân Kiến nói,'Không cần đâu, giáo sư không ở trong trường, hôm nay em về nhà bình thường."
"Thế thì tốt quá, tối nay chị đợi em, tan học rồi thì đi tới chợ lớn trong thành phố, mua ít thịt và hải sản về, thuận đường đem cái giá treo đồ chị đặt làm về, sáng mai anh rể em về rồi, buổi chiều mai chúng ta đi chơi xuân.”
Vân Kiến nói: "Được."
Vân Kiến đi rồi, Bàng Linh nói: "Chơi gì xuân thế?" Mat Mat kể chuyện đi chơi xuân ra, hỏi: "Thứ bảy cháu có đi cùng nhà mợ không?”
Bàng Linh đỏ mặt,"Cháu không đi đâu, Khởi Hành cũng nghỉ phép rồi."
Mạt Mạt ừ một tiếng, giọng nói hơi dài ra, mặt Bàng Linh càng đỏ hơn.
Hôm qua Mạt Mạt ra uy, buổi trưa ăn cơm, đi qua đàn em ai ai cũng gọi một tiếng đàn chị, cô cũng trở thành người nổi tiếng rồi!
Buổi tối Mạt Mạt đợi Vân Kiến, ấy vậy mà lại nhìn thấy Ngô Tiểu Điệp!
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận