Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 454. Quen nhà quen cửa 2

Chương 454. Quen nhà quen cửa 2Chương 454. Quen nhà quen cửa 2
Quen nhà quen cửa 2
Chủ nhiệm Lý liếc nhìn biển số xe qua khóe mắt, sau đó ông sửng sốt. Lúc này ông mới nhớ ra Văn Trạch từng nói Mạt Mạt đã tìm thấy ông ngoại của mình, chắc đây là xe được giao cho ông của Mạt Mạt. Ông lại liếc nhìn đồ trên ghế xe, mỉm cười: "Đến mua đồ à!"
Mạt Mạt gật đầu: "Vâng, năm nay tuyết rơi nhiều nên cháu muốn mua nhiều hơn, kẻo tắc đường lại không đi được."
Chủ nhiệm Lý liếc nhìn xung quanh, xác nhận không có ai ở đó mới nói: "Mùa đông năm nay quá lạnh, một lô bông mới được chuyển đến trung tâm, hai kiện bông rơi vãi có hơi bẩn, có năm mươi cân. Chú bán cho cháu bảy cân rưỡi, không cần phiếu, nhưng tiền không thể rẻ được."
Mạt Mạt đang nghĩ về bông, đôi mắt cô sáng ngời: "Chú Lý, tiền không phải vấn đề, lấy bông có gây phiền toái gì cho chú không?"
Chủ nhiệm Lý lắc đầu: "Không đâu, vốn dự định xử lý nội bộ, chia cho cháu một chút cũng không sao."
Mạt Mạt thực sự cần bông nên cô đã nhận lấy sự ưu ái của chủ nhiệm Lý: "Cảm ơn chú Lý."
"Không cần cảm ơn đâu, cháu qua đây lấy với chút” "Vâng."
Bông rất đắt, một đồng nửa cân, bảy cân rưỡi là mười lăm đồng, sau khi lấy bông trở lại xe, Tê Hồng nắm lấy tay Mạt Mạt lắc lắc: "Chia cho tôi hai cân rưỡi đi, nào về tôi đưa phiếu bông cho cô..."
Mạt Mạt gật đầu: "Được."
Mạt Mạt thầm tính toán, lát nữa cô sẽ đến nhà chú Lý một mình. Cô lấy một con chim trĩ và một con thỏ rừng ở trong không gian ra, suy nghĩ một hồi cô lại lấy ra hơn hai cân gạo, coi như để trả ơn hôm nay.
Trở lại khu nhà, Mạt Mạt đếm những thứ cô đã mua và tiêu tổng cộng hết năm mươi đồng. Tề Hồng cũng mua rất nhiều và tiêu hết năm mươi đồng mà mình mang theo.
Sau bữa trưa, Mạt Mạt không nghỉ ngơi, cô tranh thủ lúc chú Lý về nhà vào buổi trưa và mang đồ qua đó, sau đó đến nhà họ Khâu.
Mạt Mạt mang đến nhà họ Khâu hai con thỏ sấy khô và hai con chim trĩ, cô không dám lấy ra nhiều.
Bà Khâu nắm lấy tay Mạt Mạt: "Bà rất vui vì cháu có thể quay về thăm bà, còn mang đồ đến làm gì chứ. Cháu cần phải bồi bổ thân thể, giữ lại ăn đi, lát nữa mang về nhé."
Mạt Mạt cười: "Bà nội, nếu bà cứ như vậy, lần sau cháu sẽ không dám nhận đồ ăn của bà và mẹ nuôi nữa."
Bà Khâu gõ vào trán Mat Mạt: "Con bé ranh ma này, được rồi, bà nhận." "Hôm nay mẹ nuôi trực ạ?”
"Không, nó và cha nuôi con đến thủ đô rồi. Trong nhà chỉ còn lại bà với ông nội nuôi của cháu và bọn trẻ."
"Dạ, khi nào thì mẹ nuôi trở lại ạ?"
"Hai ngày nữa. Cháu này, tối nay ở lại ăn tối nhé."
"Vâng ạ."
Mạt Mạt ăn tối xong thì trời cũng đã tối, ông Miêu lo lắng nên nhờ Lâm Sâm đến đón.
Về đến nhà, ông Miêu hỏi: "Ông Khâu thế nào?"
"Khoẻ ông ạ, ông Khâu nhờ cháu hỏi thăm ông."
"Ông già này thật là, sau này sẽ có thời gian gặp mặt, còn hỏi với chả thăm."
Mạt Mạt cười khúc khích: "Ông ơi, các ông ăn cơm chưa?”
"Ăn rồi, cháu lên lầu nghỉ ngơi đi!"
"Vâng al
Ngày hôm sau Điền Tình xin nghỉ phép, Mạt Mạt ở lại với cha mẹ một ngày. Khi bà quay lại khu nhà, Điền Tình xách một cái giỏ: "Ông con nuôi gà dành dụm được rất nhiều trứng, chỗ này là năm mươi quả trứng, con lấy ba mươi quả, chia cho chị dâu hai mươi quả."
Liên Quốc Trung đặt chiếc túi trong tay lên xe: "Đây là xương lớn, cha biết con thích ăn canh nên đều để lại cho con. Vốn định khi nào đến thăm con sẽ mang cho con, không ngờ con lại trở về, đúng lúc mang về luôn."
Bà Liên cầm một miếng thịt: "Bà cho cháu miếng thịt mang về, về chia với chị dâu cháu nhé."
Mạt Mạt xua tay: "Bà ơi, bà giữ lại ăn đi ạ, chúng cháu còn nhiều lắm!"
Bà Liên nhét nó vào trong tay Mạt Mạt: "Trong nhà còn có hơn năm mươi cân, bọn bà ăn không hết. Bà thật sự sợ đường sẽ tắc, các cháu không đi mua thịt được."
Liên Quốc Trung để thịt lên xe: "Trở về đi!"
Mắt Mạt Mạt đỏ hoe: "Vâng."
Trưa hôm đó, khi Mạt Mạt và Tề Hồng đến quân đội, Lâm Sâm giúp hai người mang đồ về nhà, sau khi trở lại quân đội để hoàn thành công việc, anh ấy đi thẳng về Dương Thành.
Mạt Mạt lựa đồ của chị Vương ra, xách lên mang sang qua cho chị ấy, vừa đi xuống lầu thì tình cờ gặp Tiền Y Y: "Tớ đến thăm Triệu Tuệ mà giờ lại gặp cậu, mai chúng ta đi thăm cậu ấy sau. Đi thôi, đến thăm nhà tớ đi."
"Được!"
Mạt Mạt và Tiền Y Y vừa mới đi tới cửa thì đúng lúc Diệp Dương và Hà Liễu cùng nhau trở lại, Mạt Mạt cau mày, Hà Liễu có chút hoảng loạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận