Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1263. Hàng nhái 1

Chương 1263. Hàng nhái 1Chương 1263. Hàng nhái 1
Mạt Mạt: "Vậy tớ đi đón cậu."
Y Y nói: "Không cần, tự tớ có thể tìm tới."
Mạt Mạt suy nghĩ một chút: "Tuần sau tớ không có việc quan trọng gì, tớ có thời gian đi đón cậu, lần đầu tiên cậu tới đây, không cho tớ đón, tớ ngủ không yên."
Y Y khẽ cười: "Được, để cậu đón vậy."
Mat Mạt cũng không hỏi vì sao Đổng Hàng lại đánh hai thằng nhóc, chờ hai thằng nhóc thối đến là biết rồi.
Mạt Mạt và Y Y lại nói thêm vài câu, cúp điện thoại rồi, Tùng Nhân biết hai đứa em sắp tới, khỏi phải nói vô cùng vui vẻ: "Đến lúc đó con dẫn bọn nó đi chơi ở thành phố Z, để cho bọn nó được mở mang tầm mắt."
Mạt Mạt nghĩ đến Trang Triều Dương, nếu anh biết hai đứa con trai của Đổng Hàng bỏ nhà đi, nhất định sẽ cười chết Đổng Hàng, nhịn không được mà cười thành tiếng.
Đổng Hàng ở nhà phải chịu sự xử lý tội lỗi công khai của mẹ và vợ, còn bị Trang Triều Dương chế giễu, mấy ngày này, cuộc sống của Đổng Hàng không hề dễ chịu.
Mạt Mạt đuổi bọn nhỏ về ngủ, cô cũng rất nhanh đã ngủ thiếp đi.
Thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã tới thứ bảy, buổi tối Trang Trieu Dương sẽ trở vê, Mat Mat tan tâm mua không ít thức ăn ngon, chuẩn bị nấu một bữa thật lớn.
Mạt Mạt về đến nhà nhìn thấy Khởi Hàng: "Mấy hôm nay không nhìn thấy cháu, nhà máy đã xong hết việc rồi à?"
Khởi Hàng giũ tay áo: "Xong hết rồi a cũng mệt chết cháu rồi, mợ út, nhìn xem cháu đã gầy thành dạng gì rồi, hôm nay phải làm nhiều đồ ăn ngon một chút."
Mạt Mạt quan sát Khởi Hàng, khỏi phải nói, thằng nhóc này thật đúng là đã gầy đi không ít: "Không có vấn đề."
Khởi Hàng hắng giọng một cái: "Mợ út, cháu có thể mang đi không?"
Mạt Mạt liếc mắt: "Cho Ngô Ảnh hử? Mợ cũng đang muốn hỏi cháu, hai đứa tiến triển đến đâu rồi?"
Khởi Hàng xuôi vai xuống: "Vẫn như thế thôi, không để ý đến cháu, bây giờ đi lại lưu loát hơn không ít, nếu không phải cháu đã từng đi lính, thì cũng đừng nghĩ đến việc gần người nữa."
Mạt Mạt nhìn Khởi Hàng đồng tình, Khởi Hàng cảm thấy đâm vào tim rồi, chuyện truy đuổi vợ sao lại khó như vậy chứ.
Mạt Mạt cười: "Được rồi, không phải cháu đã từng thấy Thanh Nhân truy đuổi vợ như thế nào hay sao? Chỉ là mặt có dày hay không thôi, sớm muộn gì cũng có thể nắm được." Khởi Hàng: ".. Cháu cho là cháu đã đủ mặt dày rồi."
Mat Mạt: "... Vậy thì lại dày thêm chút nữa."
Khởi Hàng: ".."
Mạt Mạt đi nấu cơm, mặt dày như thế nào thì để Khởi Hàng tự lĩnh hội đi.
Mạt Mạt nấu cơm được một nửa thì Trang Triều Dương trở về, ve thay quần áo, còn chưa đến nhà bếp đã bị Khởi Hàng kéo lại: "Cậu út, lúc cậu theo đuổi mợ út, mặt dày như thế nào vậy?"
Trang Triều Dương nhìn Khởi Hàng khinh bỉ "Cậu là người cần phải mặt dày hay sao? Cậu là người dùng đầu óc nhé!"
Khởi Hàng cảm thấy, cậu út đang mắng cậu ấy không có đầu óc, đây không phải là ảo giác.
Mạt Mạt bê rau trộn đi ra, đã nghe thấy một câu như vậy, cười ha ha một tiếng, không biết là người nào nửa đêm mặt dày leo tường.
Trang Triều Dương nghe thấy vợ cười khẩy, hắng giọng một cái: "Đương nhiên, da mặt dày hợp lý cũng cần thiết."
Khởi Hàng: "..."
Trang Triều Dương nhìn chằm chằm Khởi Hàng đang ngơ ngác: "Sao cháu lại ngốc như vậy, đã nói rõ ràng như thế rồi, còn không hiểu, như trẻ con không thể dạy dỗ vậy."
Trang Triều Dương nói xong hất tay đến phòng bếp. Khởi Hàng: "..."
Trang Triều Dương đến nhà bếp giúp đỡ vợ nấu cơm, Mạt Mạt kể lại chuyện hai đứa sinh đôi bỏ nhà đi, phản ứng đầu tiên của Trang Triều Dương: "Đợi Tùng Nhân về phải giáo dục thật tốt, chuyện này không thể học được."
Mạt Mạt: "Con trai của anh bị đánh sẽ không bỏ nhà đi, nó sẽ đến tìm em tố cáo."
Trang Triều Dương: "... Vợ à, có thể không nói lời thật lòng được không?"
Mạt Mạt trả lời dứt khoát: "Không thể."
Trang Triều Dương: "..."
Vợ lại bắt nạt anh, đây không phải là đang ám chỉ địa vị gia đình của anh thấp hay sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận