Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 86. Là ai đã thay đổi vận mệnh của ai? 2

Chương 86. Là ai đã thay đổi vận mệnh của ai? 2Chương 86. Là ai đã thay đổi vận mệnh của ai? 2
Là ai đã thay đổi vận mệnh của ai? 2
Liên Quốc Trung cười lạnh: "Nói con ngốc con còn không chịu thừa nhận. Sau khi học xong trường quân đội, nhất định sẽ căn cứ tình huống rồi sắp xếp cụ thể, chỉ biết rằng sẽ thăng mà không giáng. Hiện tại chính là lúc thiếu hụt nhân tài, sẽ không để cho con trở về làm đại đội trưởng, trở về chỗ cũ đâu, con đừng có nghĩ tới chuyện đó nữa!"
"Vậy thì con không đi."
Liên Quốc Trung cũng không tức giận, vui vẻ uống rượu nói tiếp: "Vậy cũng không phải là chuyện mà con nói là được, quân nhân phải phục tùng mệnh lệnh."
Liên Thanh Bách lúc này không lên tiếng nữa. Tâm tình hơi sa sút, anh ấy biết cha mình nói đúng, anh ấy không thể trở về được nữa. Thực ra anh ấy vẫn biết điều đó, chỉ là trong lòng uất ức một chút mà thôi.
Trong lòng Mạt Mạt lại rất vui mừng, như vậy là anh cả đã rời xa Hướng Triều Dương, cho dù là thực sự không phải là hoàn toàn không còn quan hệ gì, nhưng cho dù là sĩ quan gì thì cũng không cần phải xung phong ở phía trước nữa, vận mệnh của anh cả đã triệt để thay đổi rồi.
Điền Tình vẫn ngơ ngác, con trai bà sắp vào trường quân đội sao?
Cặp song sinh kích động, mạnh dạn tuyên bố: "Cha, vậy thì chúng con cũng thi vào trường quân đội, phải giống như anh cả vậy."
Liên Quốc Trung cũng kích động: "Đều là con trai tốt của cha."
Mạt Mạt thở dài, nguyện vọng là tốt đẹp nhưng hiện thực lại rất tàn khốc. Thi vào trường quân đội thì đừng có suy nghĩ nhiều, nhưng mà thật ra có thể nghĩ cách tham gia quân ngũ cũng được.
Sau đó Mạt Mạt phản ứng lại, cảm thấy không đúng: "Anh cả, quyết định này của anh tại sao lại tới quá đột ngột vậy?! Chuyện lớn như thế này, hẳn là sớm có tin tức mới đúng chứ?"
Liên Quốc Trung cũng phản ứng lại: "Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?"
Liên Thanh Bách gãi đầu: "Con vừa về bộ đội, Triều Dương liền đưa cho con danh sách đề cử này, sau đó chờ con phản ứng lại thì thủ tục đều đã xong hết rồi. Con cứ mơ mơ màng màng như vậy mà trở về, một tuần sau sẽ trực tiếp đi báo cáo."
Mạt Mạt vừa nghe, Hướng Triều Dương sao? Trong đầu cô cẩn thận nhớ lại, trong kiếp trước, tin tức cô tra được hình như là Hướng Triều Dương học trường quân đội? Nhưng rồi không biết vì nguyên nhân gì mà bị cho về, sau đó vẫn luôn bị chèn ép, ở vị trí tiểu đoàn trưởng suốt cả mười năm, cho đến sau năm 1977 thì giống như được mở cửa, chức vị tăng vọt suốt cả một đường. Mat Mat dam khang dinh, trong danh ngach de cử chính là Hướng Triều Dương, vì sao anh ay lại chuyển sang cho anh cả chứ?
Đối với việc anh cả học trường quân đội, Mạt Mạt không hề lo lắng việc anh cả bị cho về. Gia đình bọn họ không có vấn đề gì cả, chỉ là cô đoán không ra rốt cuộc thì Hướng Triều Dương đang suy nghĩ cái gì?
Liên Quốc Trung suy nghĩ một hồi: "Quyết định và thông báo nhập học sẽ không bị làm giả đâu, đều là văn kiện chính quy cả. Có thể là có biến động, cho nên mới vội vàng xử lý như thế, cũng đừng suy nghĩ lung tung nữa, ăn cơm đi."
Điền Tình hỏi Liên Quốc Trung: "Chuyện con trai chúng ta học trường quân đội là chuyện tốt, có phải chúng ta nên nói với nhà họ Triệu biết một tiếng. Tranh thủ lúc con trai chúng ta có một tuần được nghỉ, để cho hai đứa chúng nó đính hôn trước được không?”
"Vẫn là em suy nghĩ chu toàn, quả thật chúng ta nên làm như vậy, cứ đính hôn trước, chờ con trai chúng ta học xong liền trực tiếp kết hôn luôn."
Điền Tình vừa nghĩ đến việc sắp thành mẹ chồng liền cao hứng, con dâu có rồi, cháu nội cũng không còn xa nữa: "Vậy như thế này, tối mai anh và Thanh Bách đi đến nhà nhà họ Triệu, nói cho nhà họ Triệu tin tốt này rồi thương lượng ngày nào thì thích hợp để đính hôn."
Nhắc đến việc kết hôn, Liên Thanh Bách vội vàng nói: "Cha, con vào trường quân đội không được cấp tiên lương, môi tháng chỉ có tiên trợ cấp mười hai đồng thôi, vậy thì có đủ tiền để kết hôn không?"
"Cái này không cần con quan tâm đâu, được rồi, mau ăn cơm đi."
Sau bữa tối, Mạt Mạt giúp anh trai thu dọn hành lý: "Anh cả, may thứ đồ ăn em chuẩn bị cho anh, anh tặng cho người ta rồi à?"
"Đúng vậy, anh để lại hết cho Triều Dương và Thiết Trụ."
Mạt Mạt nghe đến tên Hướng Triều Dương, trái tim không khỏi đập thình thịch. Đêm nay quả thật cô rất vui mừng, anh cả đã hoàn toàn rời xa Hướng Triều Dương, vận mệnh đã được thay đổi. Cô cũng không cần rối rắm việc nếu như cô ở bên Hướng Triều Dương thì anh cả sẽ dựa theo quỹ tích kiếp trước mà đi, mọi người cùng vui.
A? Không đúng, tại sao cô lại nghĩ đến chuyện cùng Hướng Triều Dương ở bên nhau rồi? Cô vẫn chưa chấp nhận anh ấy mài
Bạn cần đăng nhập để bình luận