Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 345. Điều tra 1

Chương 345. Điều tra 1Chương 345. Điều tra 1
Trang Triều Dương mới ra đời thì mẹ đã chết, chuyện này cũng quá thảm, tất cả mọi người cũng đã có con, nghĩ tới những chuyện xảy ra năm đó, nhìn Ngô Mẫn tràn đầy địch ý.
Ngô Mẫn nhìn thấy ánh mắt của mọi người, đầu ngón tay run rẩy, bà ta biết không thể xem thường Liên Mạt Mạt. Ngô Mẫn vội vàng che mặt khóc lóc,"Do tôi khi xưa còn trẻ, nhất thời hồ đồ, tôi thật có lỗi với Trang Triều Dương."
Đáy mắt Mat Mat hiện ra vẻ châm chọc,"Đừng khóc nữa, tiếp tục đi, đây là chuyện thứ nhất, còn nhiều chuyện khác nữa mài!"
Ngô Mẫn nghẹn họng, lúc này muốn khóc cũng không thể khóc, bất chấp nói,"Tôi nói, tôi không nên bị ma quỷ ám để mắt tới căn nhà ông ngoại Trang Triều Dương để lại."
Mạt Mạt ngắt lời,'Đừng có nói bị ma quỷ ám nữa, hiện tại đừng đề cập tới quỷ thần."
Ngô Mẫn nghiến răng,"Tôi không nên để mắt tới căn nhà ông ngoại Trang Triều Dương để lại."
Mat Mạt thoáng nhìn thấy Ngô Gia Gia"Bà nói chuyện này quá qua loa, nên nói như này này, tôi không nên có suy nghĩ hão huyền muốn gả cháu gái cho Trang Triều Dương, thuận theo đó chiếm lấy gia sản của Trang Triều Dương, lại càng không nên thông đồng với cháu gái mình đi tới chỗ tôi làm việc vu khống tôi là tiểu tam sau khi biết Trang Triều Dương đã có đối tượng, cuối cùng bởi vì vu khống không thành công, ngược lại hại cháu gái thiếu chút nữa phải xuất ngũ."
Mạt Mạt thiếu chút nữa nói ra cái tên Ngô Gia Gia, quân tẩu của đoàn Trang Triều Dương đều mở to hai mắt, các cô biết Ngô Gia Gia, thì ra còn có chuyện như vậy.
Chị dâu Vương tức giận,"Trên đời này sao lại có người phụ nữ ác độc như vậy."
Ngô Mẫn khóc hu hu, phản ứng coi như nhanh,"Cho nên tôi mới muốn sám hối, đều là lỗi của tôi, nhưng hiện tại tôi cũng đã gặp báo ứng."
Ngô Mẫn nói rồi cố ý vén tóc lên, để lộ ra vết sẹo.
Mạt Mạt cười lạnh,"Bà gặp báo ứng, cũng không liên quan tới vợ chồng tôi, nói cứ như thể chúng tôi đã làm gì bà vậy"
Ngô Mẫn,"Tôi không có ý này."
Mat Mat trào phúng,'Vết sẹo trên trán bà cũng là do tự làm tự chịu, lúc bà báo cáo chủ nhiệm Hướng rồi quay lưng đi lấy chồng, sao không nghĩ tới sẽ có hôm nay? Ngô Mẫn, nói đi, hôm nay bà gây chuyện ồn ào, rốt cuộc có mục đích gì?"
Trò hay này vẫn luôn do Mạt Mạt chủ đạo, Ngô Mẫn cũng không dám nói mục đích thật sự,"Tôi không có mục đích gì cả, tôi chỉ muốn sám hối thôi."
Mat Mạt "Đừng nói tới sám hối nữa, bà đã vũ nhục hai cái từ này, Ngô Mẫn, người thực sự muốn sám hối sẽ làm trong yên lặng chứ không phải huyên náo cho mọi người đều biết, bà không muốn nói, vậy để tôi đoán xem, bà ly hôn nên tìm con trai mình nương tựa, nhưng con trai lại ở nông thôn, mỗi tháng không có nhận lương thực, phải chờ tới ngày mùa thu hoạch mới được chia lương thực, cho nên trong nhà không có lương thực, bà thấy tôi nên muốn lợi dụng tôi."
Ngô Mẫn nào dám thừa nhận, bỗng nhiên lắc đầu,"Không phải, tôi làm gì nghĩ như vậy."
Mat Mat cười lạnh/Bây giờ bà đương nhiên không dám thừa nhận, nếu là dựa theo phỏng đoán của bà, bà gây náo động, lợi dụng sự đồng tình của đám đông, tạo áp lực cho tôi, một mình tôi hết đường chối cãi, bà thừa cơ nói mình thảm biết bao nhiêu, cuối cùng mở miệng mượn lương thực, đến lúc đó tôi không cho mượn chính là máu lạnh vô tình, sau này thanh danh của hai chúng tôi sẽ hoàn toàn xấu đi, nếu trong lòng tôi có không cam lòng đi nữa thì cũng chỉ có thể cho mượn lương thực, tôi nói đúng không?”
Ánh mắt Ngô Mẫn có chút bối rối, mặc dù che giấu rất nhanh nhưng vẫn để mọi người nhìn thấy.
Quân tẩu vây xem rất tức giận, các cô nhiều người như vậy, thiếu chút nữa trúng kế của bà già này, quay lại tố cáo Ngô Mẫn.
Mạt Mạt nhíu chặt mày, cô không muốn tiếp tục náo động nữa, nhìn Ngô Gia Gia bên ngoài muốn chạy đi, Mạt Mạt la to,"Ngô Giai Giai, cô của cô đang ở đây, muốn đi thì cũng dẫn bà ta đi luôn đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận