Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1164. Chú ý 2

Chương 1164. Chú ý 2Chương 1164. Chú ý 2
Mạt Mạt ngồi trên ghế sofa, Vương Thanh bưng hoa quả đi ra: "Chị mới mua lúc sáng, rất tươi mới, mau nếm thử đi."
Mạt Mạt nhìn thấy quả dương mai, mắt sáng rực lên, cũng không khách khí cầm lấy ăn, ăn rất ngon.
Ở niên đại này, quả dương mai không dễ bảo quản, vận chuyển lại có vấn đề, Mạt Mạt ở phương Bắc thật sự chưa từng nếm thử quả dương mai, chợ lớn hoa quả cũng chỉ có một số loại phổ biến dễ bảo quản.
Vương Thanh cười: "Không nghĩ tới em thích ăn, chờ đấy, chị lại đi rửa thêm một ít."
Mat Mạt vội vàng ngăn lại: "Chị dâu như này đủ rồi."
Mạt Mạt không khách khí nhưng da mặt cô mỏng, đừng thấy là những năm 80 rồi, hoa quả vẫn là mặt hàng tiêu dùng cao cấp như cũ, đừng thấy là ở bản địa, những loại quả như dương mai giá cả nhất định không rẻ.
Vương Thanh là thật lòng muốn chiêu đãi Liên Mạt Mạt, cô ấy đến nhà họ Trang cũng là ý của chồng cô ấy, lúc trở về cô ấy nói những điêu mình nhìn thấy với chồng.
Hai vợ chồng phân tích một lúc, cảm thấy đây là một nhà có thể kết giao được, với lại cũng bảo cô ấy đừng tiếp tục thăm dò nữa, đương nhiên Vương Thanh hiểu rõ, Liên Mat Mat trả lời một giọt nước cũng không lọt, người ta sao lại cũng không thử thăm dò cô ấy chứ!
Cho nên hôm nay Vương Thanh mới nhiệt tình như vậy, Vương Thanh thấy Mạt Mạt thật sự không muốn, bây giờ mới ngồi xuống một lần nữa.
Mat Mat cười: "Chị dâu, chị ở nhà một mình à?"
Vương Thanh nghĩ đến thằng nhóc con nhà mình thì đau đầu: "Thằng lớn ở quân đồn, thằng thứ hai cũng ở đó, chỉ có thằng ba và thằng tư khiến cho người ta đau đầu, hai đứa này có thể làm ra rất nhiều trò nghịch ngợm, anh Cao nhà chị hôm nay đi rồi, bọn nó thấy cha đi rồi, quay người rời đi, chưa đến giờ ăn cơm là sẽ không về."
Mạt Mạt nghe mà nghĩ đến Tùng Nhân nhà mình, không phát biểu ý kiến, nhà cô cũng có một đứa bướng bỉnh nghịch ngợm như vậy.
Vương Thanh tâm sự với Mạt Mạt: "Mẹ chồng chị có chút trọng nam khinh nữ, lúc chị mang thai lần đầu tiên còn lo lắng trong lòng, nếu như là con gái, mẹ chồng sẽ mắng chết chị, không nghĩ tới được hẳn bốn đứa con trai, chị bây giờ ấy à, hi vọng cho chị thêm một đứa con gái."
Vương Thanh cũng là rất lâu rồi không có người tâm sự, văn hoá của cô ấy không cao, đi theo chồng nhiều năm như vậy, từng bước một đi đến hiện tại, đại đa số những người cùng tuổi đều có xuất thân tốt, cô ấy cũng không đi gần trước, tránh cho bị ghét bỏ, có thể nói chuyện hợp với cô ấy đều là những người đã có tuổi, nhưng đối với chuyện mẹ chong thì không thể nói với bọn họ, lỡ như mà cắt phải ống thở của người nào, vậy thì coi như xong rồi, đắc tội với người ta.
Ban đầu Vương Thanh không muốn đến thăm hỏi Liên Mạt Mạt, điều kiện nhà cô quá tốt, chồng cô cũng là cấp sư đoàn, tiền lương cũng rất cao, tủ lạnh øì đó cô ấy cũng không mua nổi, nhưng chồng cũng cần bạn bè, cô ấy chỉ có thể đi, cũng may, Liên Mạt Mạt cũng không ngốc, kết quả thăm dò rất hài lòng.
Vương Thanh cũng chỉ càm ràm một lúc, nói ra những tâm sự giấu trong lòng, tâm tình tốt rồi, cười nói: "Khiến em chê cười rồi."
Mạt Mạt lắc đầu: "Mỗi nhà đều trải qua những chuyện khác nhau, không có gì mà chê cười cả."
Vương Thanh nghe vậy thì thoải mái, kéo Mạt Mạt nói: "Lần trước chưa nói kỹ, em tới rồi, chị sẽ nói với em một số thứ cần chú ý ở bên này."
Mạt Mạt: "Cảm ơn chị dâu."
"Khách khí rồi, chị nói với em về thời tiết trước, tháng bảy tháng tám nhiều bão, hàng năm đều có, thời tiết này nhất định phải nhớ kỹ cố gắng đừng ra ngoài, nếu như thời tiết không tốt, nhất định phải mua nhiều hủ tiếu và thức ăn, tránh cho đến lúc nước mưa lớn, không ra khỏi cửa được."
Mạt Mạt nhớ kỹ trong lòng, đây đều là kinh nghiệm của Vương Thanh, ở niên đại này còn chưa có khoa học kỹ thuật như đời sau, dự đoán gì đó, cũng không phải rất chính xác, Mạt Mạt nhớ tới khoa học kỹ thuật đời sau, trong lòng cảm khái, vẫn là phải phát triển.
Vương Thanh nói rất nhiều về chuyện thời tiết của thành phố Z, nói tiếp: "Bây giờ chị sẽ nói với em vê những người và những chuyện cần chú ý trong đại viện."
Bạn cần đăng nhập để bình luận