Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 838. Nhược điểm 2

Chương 838. Nhược điểm 2Chương 838. Nhược điểm 2
Nhược điểm 2
Bàng Linh kéo tay Chu Tiếu ra, Mạt Mạt nhìn Chu Tiếu: "Có phải cô gặp Hướng Hoa, Hướng Hoa bảo cô tới tìm tôi không?"
Chu Tiếu sửng sốt, Chu Tiếu cũng không ngốc, vừa rồi chỉ là quá lo lắng, chờ đến khi tỉnh táo lại liền phát hiện ra vấn đề. Hướng Hoa quen biết không ít người, làm sao có thể để cô ta tới tìm Liên Mạt Mạt đây? Còn cố ý nhắc tới ông ngoại của Liên Mạt Mạt nữa.
Mạt Mạt đã hiểu rõ, châm chọc nói: "Có phải tôi nên vỗ tay khen Hướng Hoa không? Đã bị bắt đi như thế rồi mà vẫn còn có thể bình tĩnh muốn lợi dụng tôi nữa, thực ra thì tính toán của anh ta cũng khôn khéo đấy, nhưng hóa ra anh ta coi tôi là kẻ ngốc rồi sao?"
Chu Tiếu nhất thời tắt tiếng, Mạt Mạt bật cười một tiếng: "Thật không biết Hướng Hoa lấy đâu ra tự tin mà cho rằng tôi sẽ giúp anh ta nữa? Cô trở về nói cho anh ta biết, thu hồi may cái tâm tư nho nhỏ đó đi, đừng có nghĩ đến chuyện lợi dụng tôi nữa. Làm người ấy mà, tốt nhất vẫn là dựa vào chính mình. Dựa vào núi núi sẽ ngã, dựa vào người người sẽ chạy, vẫn là thành thành thật thật dựa vào chính mình đi!"
Sắc mặt Chu Tiếu thay đổi liên tục, cực kỳ khó coi, Chu Tiếu đi vòng về phía bậc thang bước xuống. Bàng Linh chờ Chu Tiếu đi rồi mới hỏi: "Mo út, sao mợ lại đoán được mục đích của Hướng Hoa thế?"
Mạt Mạt: "Rất đơn giản, Chu Tiếu rất kiêu ngạo. Cô ta đã hận mợ như thế rồi, làm sao có thể tới cầu xin mợ được chứ, nhất định là có người nói với cô ta"
Bàng Linh giật mình: "Thì ra là như vậy."
Từ Ly có vẻ ngơ ngác: "Mạt Mạt, ông ngoại cậu lợi hại lắm à?"
Mạt Mạt cười: "Không lợi hại gì hết, chỉ là một ông già thôi."
Từ Ly không hỏi nữa, Mạt Mạt nói thật, ông ngoại đã về hưu được mười mấy năm rồi, bây giờ ông ngoại chỉ là một ông cụ bình thường thôi. Cái thực sự lợi hại chính là có mấy người nợ ân tình của ông ngoại, đáng giá nhất chính là mấy ân tình này.
Mạt Mạt chưa bao giờ muốn dựa vào mấy ân tình này của ông ngoại, không ngờ Hướng Hoa lại để mắt đến, cũng không biết Hướng Hoa làm sao biết được nữa.
Nhất định là có người nhắc tới nên Hướng Hoa mới biết được, mà người có thể nói cho Hướng Hoa, chỉ có Phạm Đông mà thôi.
Những người này, thật đúng là thích hợp làm thương nhân!
Buổi chiều Hướng Hoa trở về, anh ta không có chuyện øì hết, cũng nhanh chóng tra ra được là ai tố cáo anh ta. Hiện tại việc buôn bán không phải là do một mình Hướng Hoa độc quyền mà có mấy nhà cùng cạnh tranh, đương nhiên sẽ có người ra ám chiêu.
Hướng Hoa ở bên này cũng không phải người ăn chay, mấy nhà này anh tới tôi lui, giá mua bán có biến động rất lớn.
Ngày hôm sau Mạt Mạt gặp Vệ Nghiên mới biết được sự tình đã xảy ra, Vệ Nghiên nói: "Chú út đã từ chức, bắt đầu làm ăn rồi. Mà bây giờ đã phân gia, chú út lại không có mấy mối quan hệ cứng rắn nên không cứu được Hướng Hoa. Thật ra thì đám người bọn họ cũng có không ít người có thể cứu được Hướng Hoa."
Mạt Mạt nhếch khóe miệng: "Nhưng bọn họ muốn cắt một miếng thịt từ trên người Hướng Hoa xuống, cho nên Hướng Hoa mới bắt đầu để mắt đến tôi, cũng muốn làm chấn động mạng lưới quan hệ của anh ta."
Vệ Nghiên dựng thẳng ngón cái: "Cô đoán đúng rồi, bây giờ Hướng Hoa đang làm ăn với rất nhiều người, ngoại trừ chú út tôi coi Hướng Hoa như con rể, toàn tâm toàn ý tìm cách cứu ra, còn những người khác thì đều muốn tranh thủ cơ hội kiếm thêm chút lợi ích từ Hướng Hoa."
Mạt Mạt: "Chắc là chú út của cô tức điên lên rồi nhỉ?"
Vệ Nghiên gật đầu: "Đâu chỉ tức giận thôi đâu, cho rằng chúng ta thấy chết mà không cứu, trở về còn mắng Chu Dịch, làm cho ông cụ tức đến mức cầm đồ ném chú út nữa. Khung cảnh lúc đó rất đáng sợ."
"Đoán chừng Hướng Hoa đã cắt không ít thịt, chú út cô đã coi tài sản của Hướng Hoa là của mình rồi, đương nhiên đau lòng."
Vệ Nghiên cười: "Quả thật là như thế, chú út cũng oán hận chúng tôi. Nếu không phải vẫn còn muốn lợi dụng quan hệ thì chú ấy đã hận không thể trở mặt với chúng tôi luôn rồi."
Mạt Mạt cạn lời: "Như bây giờ mà vẫn chưa tính là trở mặt à?"
Vệ Nghiên bật cười: "Loại ồn ào này tính là cái gì chứ, trước kia mỗi ngày đều có hết, tôi đã quen rồi."
Mat Mạt: "..."
Vệ Nghiên kéo Mạt Mạt lại: "Cô xem phía trước kìa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận